Gửi thế hệ tiếp theo: Gia đình là quan trọng nhất

Giúp NTDVN sửa lỗi

Gia đình chúng tôi thật may mắn khi vẫn có cha mẹ tham gia vào cuộc sống gia đình! Cả hai đều sôi nổi, năng động và luôn là những "hòn đá tảng" trong đại gia đình của chúng tôi.

Hiện tại, cha tôi 93 tuổi và mẹ tôi 89 tuổi. Tôi nhớ rằng cha tôi đã nói với ba cô con gái của ông - Kathleen, tôi và Lori - rằng cha sẽ trả tiền học đại học cho chúng tôi miễn là chúng tôi duy trì điểm trung bình B và chúng tôi học ở địa phương. Tôi nghĩ đó là một yêu cầu kỳ quặc vào thời điểm đó, nhưng việc học đại học được trả tiền lại là một điều khá lý tưởng.

Cha tôi, Robert Owens, là hiệu trưởng trường học và mẹ tôi, Joan Owens, là một người nội trợ được đánh giá cao, là trụ cột của gia đình chúng tôi. Bà là thợ may, người giải trí và nấu ăn giỏi nhất! Bà sẽ phác thảo những bộ quần áo mà bà thấy, và sẽ may chúng khi trở về nhà. Tôi cảm thấy chúng tôi là những cô gái ăn mặc đẹp nhất xung quanh. Tất cả bạn bè của chúng tôi đều quý mến mẹ tôi, bà luôn dành tình cảm yêu thương cho tất cả mọi người. Cha chúng tôi là một người rất thông tuệ… ông thường ngồi xuống và trò chuyện cùng chúng tôi, luôn động viên chúng tôi và nói với chúng tôi rằng chúng tôi có thể làm bất cứ điều gì hoặc trở thành bất cứ ai mà trái tim chúng tôi mong muốn.

joan nợ và robert nợ
Cha và mẹ của tác giả, Joan và Robert Owens. (Được phép của Leslee Owens)

Trong gia đình của chúng tôi không bao giờ thiếu tình yêu và sự sẻ chia. Trên thực tế, cha tôi chính là người mà gia đình luôn đến gặp khi họ cần vay tiền. Chúng tôi không giàu có, nhưng chúng tôi được yêu thương. Cha mẹ tôi đều là những người năng động, và cả ba chúng tôi đều là những cô gái thích chơi đùa. Thời thơ ấu, chúng tôi thường chơi bóng trên đường phố, nhặt hạt óc chó hoặc chơi ném bóng nước với hàng xóm. Trong suốt mùa hè, chúng tôi đã có những chuyến du lịch tuyệt vời dành cho gia đình, và khi cha tôi đi làm, chúng tôi sẽ đến nhà của dì và chú tôi ở Woodland Hills để bơi và chơi với anh em họ của tôi. Đó là một tuổi thơ tuyệt vời.

Một điều mà cha mẹ tôi luôn nhấn mạnh nhiều lần chính là tầm quan trọng của gia đình. Cha tôi đã từng có một cuộc sống gia đình khốn khổ. Cha dượng không thích ông. Ông lớn lên như một cậu bé Chatsworth ở California… (Chatsworth Boys là một nhóm bạn bè đi chơi cùng nhau, hái hoa màu, chơi trên những ngọn đồi của Chatsworth, Louisiana). Cha dượng của ông thường bắt ông ra ngoài và làm việc nhà trước khi đi học. Thường thì bên ngoài trời rất lạnh, và cha dượng của cha tôi nói rằng ông không được phép vào nhà. Cha tôi thường ngồi ở góc nhà, nơi mặt trời ló dạng phía chân trời và sưởi ấm ông bằng ánh nắng mặt trời. Ông luôn yêu quý những buổi bình minh tuyệt đẹp chính vì trải nghiệm đó. Cha dượng thường nói với cha tôi rằng cha tôi sẽ chẳng bao giờ làm nên trò trống gì, nhưng ông ấy đã sai! Cha tôi đã sớm rời nhà và gia nhập Hải quân. Ông là một người đàn ông chăm chỉ, tự hào và đầy quyết tâm. Ông tiếp tục lấy bằng đại học và là một trong những hiệu trưởng hàng đầu của Học khu Thống nhất Los Angeles. Ông cũng là một giảng viên đại học.

Mẹ tôi có một trái tim yêu thương và niềm sùng kính Chúa vô hạn. Chính tình yêu của bà đã giúp cha tôi trở thành một người cha luôn yêu thương và trân trọng gia đình như ngày hôm nay. Mỗi kỳ nghỉ, gia đình chúng tôi lại quây quần bên nhau. Cha tôi luôn mời mẹ và cha dượng của ông đến ăn tối và họp mặt vào dịp lễ Giáng sinh. Và hàng ngày cha tôi đều ghé qua viện dưỡng lão để thăm ông tôi sau giờ làm, bất chấp việc cha tôi đã từng bị đối xử tàn tệ trong quá khứ.

Chúng tôi là một gia đình năm người, nhưng vào kỳ nghỉ, chúng tôi sẽ luôn tụ tập cùng với anh em họ, cha mẹ của mẹ tôi, cùng chị gái và anh trai của bà. Gia đình chúng tôi lớn dần lên khi những đứa trẻ kết hôn và có con cái và gia đình của riêng chúng, nhưng chúng tôi luôn tụ họp cùng nhau. Chúng tôi luôn dành thời gian cho lễ kỷ niệm gia đình. Trong những năm qua, gia đình vẫn luôn đóng một vai trò quan trọng đối với chúng tôi. Chúng tôi có lý lẽ và nhận thức khác nhau về cuộc sống, nhưng cha mẹ chúng tôi luôn truyền cho chúng tôi tầm quan trọng của sự tha thứ và học cách hòa hợp. Thật khó để tụ tập, đặc biệt là khi mọi người trong gia đình chúng tôi có con nhỏ, nhưng đó là ưu tiên trong gia đình chúng tôi. Đại gia đình của chúng tôi tất cả đều sống ở California và thường chỉ cách nhau xa nhất là 80km, ngoại trừ em họ tôi và vợ đang sống ở Texas, nhưng họ luôn dành thời gian để bay về tụ họp cùng gia đình vào mỗi dịp Giáng sinh.

Cha tôi biết ông đang làm gì khi nói rằng ông sẽ trả tiền học đại học nếu chúng tôi ở gần nhau. Tôi ngày càng biết trân trọng hơn tầm quan trọng của gia đình. Những người có khối tài sản lớn và địa vị vào cuối đời dường như coi trọng những mối quan hệ gia đình hơn bất kỳ ai khác!

Cảm ơn cha và mẹ đã luôn là người truyền lửa cho đại gia đình của chúng ta. Tình yêu, tình yêu, tình yêu chinh phục tất cả!

Leslee Owens

Thanh Hương

Theo Epoch Times tiếng Anh



BÀI CHỌN LỌC

Gửi thế hệ tiếp theo: Gia đình là quan trọng nhất