Hãy nói với trẻ: Vài năm buông thả đổi lại là một đời tầm thường

Giúp NTDVN sửa lỗi

Ngày nay nhiều trẻ hễ nghe nói đến đọc sách, chịu khổ là biến sắc như thể nói đến cọp dữ. Cho đến khi trưởng thành chúng mới phát hiện cái giá của một vài năm “sôi sục”của tuổi trẻ đổi lại là một đời thấp kém.

Một vài cô gái tụ tập cùng nhau rồi tự xưng là chị em, cho rằng có chị em là có cả thế giới. Chúng say sưa nói về những món ăn ngon, mua sắm qua mạng và nghiện phim Hàn Quốc.

Lại có một vài cậu bé tụ tập cùng nhau rồi tự xưng là anh em, cho rằng có anh em là có cả thiên hạ. Chúng cùng nhau trốn học, hút thuốc, chơi điện tử, thậm chí là đánh nhau…

Chúng cho rằng tuổi trẻ thì chính là như vậy.

Chúng xem thường những cô gái không biết ăn mặc, không biết trang điểm, và xem thường những học sinh ngoan cả ngày chỉ biết học, thậm chí còn mắng họ là những con mọt sách ngốc nghếch.

Nhưng những đứa trẻ này không ngờ rằng sau này mức thu nhập của chúng trong xã hội lại có chêch lệch quá lớn như vậy.

Cái giá của sự phóng túng tuổi trẻ
Chúng xem thường những học sinh ngoan cả ngày chỉ biết học, thậm chí còn mắng họ là những con mọt sách ngốc nghếch. (Ảnh: Pexels).

Dưới đây là đoạn đối thoại kinh điển giữa hai cha con thế này:

Người cha nói với con mình về sự khác nhau giữa chăm chỉ học hành và lười học.

Đứa trẻ đi học không lâu sau quay về hỏi cha: Tại sao lại cần phải học ạ?

Người cha trả lời: "Cây 1 năm thì chỉ có thể dùng để làm hàng rào, làm củi đốt. Còn cây 10 năm thì có thể dùng làm nhà.
Nếu một đứa trẻ không đi học, lên 7 tuổi có thể chăn dê, lớn lên có thể chăn một đàn dê. Nhưng cậu ta ngoài chăn dê thì chẳng biết làm gì khác.
Tất nhiên, ta không nói không đi học hoặc học ít thì đều vô dụng.
Nếu chỉ tốt nghiệp tiểu học, ở nông thôn thì anh ta có thể dùng một vài kỹ thuật để làm ruộng, ở thành thị thì có thể làm xây dựng, làm bảo vệ hoặc buôn bán nhỏ, thì kiến thức của tiểu học đến đây là đủ dùng rồi.
Nếu tốt nghiệp cấp II thì anh ta có thể học được một số kiến thức liên quan đến cơ học.
Nếu tốt nghiệp cấp III, anh ta có thể học được khá nhiều cách sửa chữa cơ học.
Nếu tốt nghiệp đại học, anh ta có thể thiết kế ra những toà nhà cao tầng, đường sắt...
Còn nếu tốt nghiệp thạc sĩ, thì anh ta có thể phát minh sáng tạo ra rất nhiều thứ.
Con hiểu chưa?”

Đứa trẻ gật đầu: “Con hiểu rồi ạ”.

Người cha lại hỏi: “Theo con chăn dê, làm ruộng, làm bảo vệ thì có mất mặt không?”

Đứa trẻ nhăn mặt: “Có ạ”.

Người cha lại nói:“Con ạ, không mất mặt! Họ không ăn trộm cũng chẳng ăn cướp, làm lụng kiếm tiền để nuôi con cái và phụ dưỡng cha mẹ, thì có gì là mắt mặt.
Nhưng....
Học càng nhiều thì cống hiến càng nhiều.
Cũng giống như cái cây nhỏ, có thể dùng. Nhưng không thể dùng được vào nhiều chỗ như cây lớn.
Không học hay học ít cũng có thể dùng được, nhưng cống hiến cho xã hội sẽ ít..."

Lần đối thoại này đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng đứa trẻ. Từ đó trong học tập, người cha không cần phải uy hiếp hay dụ dỗ cậu bé nữa, cậu đã tự biết lựa chọn thế nào là tốt nhất.

Đừng coi thường khi thấy người khác nghèo khó
Họ không ăn trộm cũng chẳng ăn cướp, làm lụng kiếm tiền để nuôi con cái và phụ dưỡng cha mẹ, thì có gì là mắt mặt. (Ảnh: Pexels).

Khi có thể học nhất chúng ta lại chọn yêu.

Khi có thể chịu khổ nhiều nhất chúng ta lại chọn an nhàn.

Mà không biết rằng tuổi trẻ một khi đã qua đi thì không bao giờ trở lại nữa.

Khi bạn tự trách bản thân đã quá vất vả, xin hãy nhìn xuống những đứa trẻ nghèo đói, những đứa trẻ không có cơm để ăn, quần áo không đủ ấm, mùa đông không có dép đeo…

Mặc dù, đọc sách không mang lại cho chúng ta tiền tài, nhưng chúng lại mang đến nhiều cơ hội hơn.

Có học sinh hỏi tôi, vậy giờ em cố gắng liệu có kịp không?

Tôi trả lời rằng: “Tôi nói không kịp thì bạn liền không học nữa sao? Chúng ta nên chuyển câu có “có kịp không” thành hành động, đó chính là từ nay trở đi hãy chăm chỉ hơn.”

Có lúc bạn nghĩ càng nhiều thì mọi việc lại càng không thành, một khi đã xác định mục tiêu thì hãy hạ quyết tâm và bình tĩnh đi thực hiện chúng, tôi tin chắc chắn bạn sẽ có kết quả.

Đừng chọn an nhàn trong những năm tháng bạn có thể chịu khổ tốt nhất.

Nếu ông Trời cho cho bạn một cuộc sống dư thừa, mong bạn cũng đừng thu lại ý chí nỗ lực của mình.

Nếu cuộc sống của bạn không như mong muốn, xin bạn cũng đừng đánh mất niềm tin đối với bản thân và ý chí vươn lên.

Khi bạn muốn buông xuôi, xin hãy nghĩ về những người ngủ muộn hơn bạn, dậy sớm hơn bạn, chạy nhanh hơn bạn, còn được trời phú nhiều may mắn hơn bạn. Những người đó họ sớm đã trong nắng mai mà chạy đến thành công rồi. Còn bạn, nếu bạn không nỗ lực thì mãi mãi chỉ có thể đứng từ xa vọng tưởng mà thôi.

Không có con đường nào trải thảm hoa hồng trên tuổi thanh xuân của chúng ta.

Vì vậy, chúng ta không nên lựa chọn an nhàn trong những năm tháng mà bản thân có thể chịu khổ tốt nhất. Hãy trân quý quãng thời gian còn đi học và nỗ lực nhiều hơn.

Hãy nói với đứa trẻ bên cạnh bạn rằng:

Vài năm buông thả sẽ đổi lại sẽ là một đời tầm thường.

Hoà An (biên dịch)

 

 



BÀI CHỌN LỌC

Hãy nói với trẻ: Vài năm buông thả đổi lại là một đời tầm thường