Mẹ hy vọng con hiểu rằng, đi đôi giày loại nào không quan trọng, điều quan trọng là...

Giúp NTDVN sửa lỗi

Trước hết, xin chúc mừng con, con trai! Sau 12 năm học tập chăm chỉ, cuối cùng con cũng ‘vắt’ qua cây cầu gỗ của kỳ thi tuyển sinh, bước vào cổng trường đại học và bắt đầu cuộc sống bốn năm của một tòa tháp ngà tuyệt đẹp.

Con từ lâu đã nghe nói rằng cuộc sống đại học rất tự do, không có quá nhiều quản chế và ràng buộc, không giống như ba năm trung học căng thẳng và gian nan.

Khi con nói những điều này, sự khát khao hiện rõ trên khuôn mặt tràn trề sức sống tuổi thanh xuân, tưởng chừng như con không kiềm chế được trí tưởng tượng của mình đang nhảy nhót. Nhìn vào khuôn mặt tươi cười rạng rỡ và nhẹ nhõm của con, mẹ lại cảm thấy có một nỗi lo lắng khó diễn tả trỗi dậy trong lòng. Không chỉ có con, mà chính là mẹ đây, tuy rằng chưa học qua đại học, nhưng cũng đã từng nghe nói về sự thoải mái của cuộc sống đại học trong thời đại thông tin tiên tiến: Cho dù có học hay không, cũng không có ai quản; đi học, ngủ hay đi chơi, giáo viên cũng chỉ “một mắt nhắm, một mắt mở” bỏ qua...

Vì vậy, mẹ có đôi lời muốn nói với con.

Về tự do

Từ ‘tự do’, được giải thích trong từ điển, có nghĩa là làm chủ chính mình, không chịu hạn chế và ước thúc. Một từ nhìn rất hay, nhưng nếu con không nắm bắt nó đủ tốt, tự chủ sẽ trở thành đồng nghĩa với sự phóng túng. Con có biết tại sao nếu con không đến lớp thì giáo viên đại học cũng không quản hay không? Không phải là giáo viên không phụ trách, mà con là sinh viên đại học, là người trưởng thành rồi, cần hiểu được kỷ luật tự giác, không phải để họ phải giám sát và ước thúc, hơn nữa con phải chịu trách nhiệm cho hành vi và tương lai của chính mình.

Con là sinh viên đại học, là người trưởng thành rồi, cần hiểu được kỷ luật tự giác, không phải để họ phải giám sát và ước thúc, hơn nữa con phải chịu trách nhiệm cho hành vi và tương lai của chính mình.
Con là người trưởng thành rồi, cần hiểu được kỷ luật tự giác, không phải để họ phải giám sát và ước thúc, hơn nữa con phải chịu trách nhiệm cho hành vi và tương lai của chính mình. (Ảnh: Shutterstock)

Giáo viên cũng chỉ là con người, không phải là Thần, khả năng của họ cũng có hạn. Nếu con không muốn học, giáo viên cũng không còn cách nào để ép con. Do đó, mẹ hy vọng rằng con không phải vì giơ lên biểu ngữ tự do, hát vang ‘tự do vạn tuế’, mà lại buông thả chính mình, muốn ngủ liền đi ngủ, đến lớp và chơi game tùy thích. Con có biết rằng những hành vi được gọi là tự do và cố ý này sẽ trở thành cái tát đánh vào mặt con trong tương lai gần hay không?

Con đường nhân sinh, vẫn là cần tuân theo chuẩn tắc, đó là một phần của thành công. Đời người không có con đường uổng phí, mỗi một bước đi đều có giá trị, tương tự như vậy, không có miếng bánh tốt đẹp nào tự dưng trên trời rơi xuống. Từng chút nỗ lực, từng giọt mồ hôi con đổ ra, hay mỗi phút con lười biếng, đều được in dấu vết trên cuốn sách của cuộc đời. Tốt hay xấu, thời gian sẽ kiểm chứng, đến tương lai sẽ có một ngày trả lại cho con từng cái một.

Người xưa có câu rằng: “Chủng qua đắc qua, chủng đậu đắc đậu” (Trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu), đều không phải là hư ngôn. Lời này ẩn chứa chân lý về nhân quả, gieo nhân nào được quả đó. Vì vậy, mẹ hy vọng con lý giải chính xác sự tự do của cuộc sống đại học, và nắm bắt được mức độ của loại tự do này, để trải qua tuổi thanh xuân đầy ý nghĩa và giá trị. Để tương lai khi con bước vào xã hội, đã có một nền tảng vững chắc, có thể chạy nhảy tự do dưới ánh nắng mặt trời hay sừng sững đứng giữa trời giông bão.

Con trai, con phải nhớ kỹ, trong thế giới người trưởng thành, tự do lớn nhất không phải là con muốn làm điều gì thì làm điều đó, mà là chuyện con không muốn làm, thì có thể kiên quyết cự tuyệt, không đi làm.

Mẹ hy vọng con lý giải chính xác sự tự do của cuộc sống đại học, và nắm bắt được mức độ của loại tự do này, để trải qua tuổi thanh xuân đầy ý nghĩa và giá trị.
Mẹ hy vọng con lý giải chính xác sự tự do của cuộc sống đại học, và nắm bắt được mức độ của loại tự do này, để trải qua tuổi thanh xuân đầy ý nghĩa và giá trị. (Ảnh: Shutterstock)

Về việc học

Về phương diện học tập, con đã trải qua hơn mười năm kiếp người để học tập. Bây giờ lại nói với con về chủ đề này, có vẻ hơi dài dòng, nhưng mẹ vẫn muốn nói. Người xưa có một câu ngạn ngữ rằng: “Tố đáo lão học đáo lão”. Ý tứ không cần nói cũng hiểu, con người khi còn sống, cho dù ở độ tuổi hay lĩnh vực nào, đều phải thời khắc gìn giữ nhiệt huyết học tập và khao khát kiến ​​thức. Khi con đặt trái tim của mình vào chiếc cốc rỗng, con sẽ cảm thấy rằng vẫn còn rất nhiều kiến ​​thức cần học, vĩnh viễn không bao giờ đạt đến độ bão hòa và đầy đủ. Chỉ cần dưỡng thành thói quen học tập chăm chỉ và yêu thích tìm tòi suy nghĩ, những nhấp nhô trên con đường nhân sinh cũng sẽ được san bằng từng chút một.

Bốn năm đại học là giai đoạn học tập quan trọng nhất trong cuộc đời của con. Trong mười năm qua, con chỉ học để thi, không hiểu được sự thật của cuộc sống, cũng không sợ những khó khăn và áp lực sinh tồn trên thế gian. Nhưng bây giờ thì khác. Con nay đã trưởng thành, hiểu biết, là độ tuổi để dũng cảm theo đuổi ước mơ. Con nên giữ vững niềm tin và ý chí, hãy là một người chăm chỉ hiếu học, luôn theo kịp thời đại.

Vì vậy, mẹ hy vọng rằng con sẽ trân trọng thời gian học đại học của mình hơn gấp bội, đến khi con ra trường, sẽ có thể đưa ra được câu trả lời thỏa đáng cho quãng đời sinh viên. Mẹ cũng mong con nhớ kỹ, năm tháng chớ tiêu hao, thời gian đừng vô nghĩa, và thanh xuân đừng làm lấy lệ. Hoa nở hoa tàn đều có quy luật tự nhiên. Khi có cơ hội học hỏi, nếu học tập chăm chỉ và tinh thông, thì con sẽ không phải hối hận.

Khi con đặt trái tim của mình vào chiếc cốc rỗng, con sẽ cảm thấy rằng vẫn còn rất nhiều kiến ​​thức cần học, vĩnh viễn không bao giờ đạt đến độ bão hòa và đầy đủ.
Khi con đặt trái tim của mình vào chiếc cốc rỗng, con sẽ cảm thấy rằng vẫn còn rất nhiều kiến ​​thức cần học, vĩnh viễn không bao giờ đạt đến độ bão hòa và đầy đủ. (Ảnh: Shutterstock)

Về những giấc mơ

Ước mơ, nếu có thể kiên trì nắm lấy, sẽ khiến con cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Một ước mơ là một ngọn hải đăng tỏa sáng trên con đường dài của nhân sinh, rọi sáng từng bước chân của con trên những con đường còn chưa tỏ tường phương hướng. Nhân sinh có điểm tựa thì sinh mệnh mới tráng lệ nguy nga, và những giấc mơ dù lớn hay nhỏ, đều là những điểm tựa tốt nhất của đời người. Chỉ những người dám ước mơ mới tràn đầy đam mê với cuộc sống, tràn đầy động lực để đối mặt với khó khăn và tiến về phía trước.

Ước mơ của Edison là phát minh ra đèn điện để chiếu sáng thế giới đen tối này. Vì vậy, ông đã sử dụng hơn 6.000 vật liệu, cả ngày lẫn đêm và thử nghiệm hơn 7.000 lần, sau đó mới có tiến triển đột phá, và cuối cùng ông đã thành công. Nếu sau một vài lần thất bại Edison đã vội bỏ cuộc, nếu ông không thể bền bỉ kiên trì, thì tên của ông liệu có được người đời ghi nhớ. Có người từng hỏi ông rằng: “Ông đã thất bại hàng ngàn lần, tại sao ông vẫn tiếp tục làm điều đó?”. Ông ấy nói: "Bạn sai rồi, tôi đã không thất bại, mà đã thành công hàng ngàn lần. Bởi qua hàng ngàn thí nghiệm tôi đã chứng minh cho mình rằng những vật liệu này không thể phát sáng".

Kiên trì theo đuổi ước mơ của chính mình, từ trước đến nay chưa bao giờ là chuyện dễ, và quá trình theo đuổi ấy là một tài phú rất lớn trên con đường nhân sinh. Sau khi chăm chỉ cố gắng, cho dù kết quả như thế nào, cũng không thẹn với một hồi thanh xuân, càng không thấy lòng phải tiếc nuối. Mưa gió cũng được, mà nắng chói chang cũng tốt, bản thân sau khi trải nghiệm, cuối cùng con sẽ hiểu rằng ngọt ngào trộn lẫn với đắng cay mới là hương vị chân thực của cuộc sống.

Sống trong thế giới, con cần có những ước mơ cùng mục tiêu mà con đang theo đuổi, và nỗ lực không ngừng, mới có thể biến cuộc sống bình thường trở nên phấn khích. Con người có thể bình thường, nhưng tuyệt không thể cam tâm tầm thường. Ở tuổi trẻ khi đến lúc theo đuổi ước mơ, con không được chọn sống thoải mái và lãng phí thời gian. Nó giống leo núi, khi leo lên đỉnh núi sẽ nhìn thấy sự rộng lớn và tráng lệ của địa cầu. Cảm giác ấy thật là tuyệt diệu! Nếu chỉ đứng ở lưng chừng núi, do dự chần chừ không dám tiến lên, sẽ vĩnh viễn không bao giờ nhìn thấy khung cảnh tráng lệ.

Con cần có những ước mơ cùng mục tiêu mà con đang theo đuổi, và nỗ lực không ngừng, mới có thể biến cuộc sống bình thường trở nên phấn khích.
Con cần có những ước mơ cùng mục tiêu mà con đang theo đuổi, và nỗ lực không ngừng, mới có thể biến cuộc sống bình thường trở nên phấn khích. (Ảnh: Shutterstock)

Về cuộc sống

Đối nhân xử thế, như thế nào là đối nhân, và xử thế như thế nào? Đây là vấn đề quan trọng nhất mà tất cả chúng ta phải đối mặt trong cuộc sống hàng ngày. Là một người đàn ông, mẹ muốn con trở thành một người đàn ông thiện lương, chính trực, độc lập và có thể gánh trách nhiệm trên vai mà không hề do dự. Từ sự tận lực gắng sức cống hiến cho xã hội, đến việc vun đắp hạnh phúc cho cuộc sống gia đình nhỏ - những trách nhiệm này con đều cần phải gánh vác.

Người cao quý thì kiêm dung thiên hạ, kẻ tiểu nhân chỉ khư khư lo mỗi bản thân mình. Khi ở địa vị cao, phải ôn hòa khiêm tốn, chiêu hiền đãi sĩ; khi ở địa vị thấp, cũng không vì thế mà tự ti và do dự, cần phải tự nhiên hào phóng. Bất kể ở giai đoạn nào, bất cứ lúc nào, hay trong bất kỳ hoàn cảnh nào, là một người đàn ông, con hãy trở nên mạnh mẽ và ngay chính, để không hổ thẹn với cái danh ‘đấng nam nhi” - đây chính là cách “đối nhân” tốt nhất.

Xem thêm:

“Xử thế” như thế nào? Đây là một câu hỏi của trường đời mà không dễ để làm tốt. Chúng ta đều biết rằng, trên thế gian này, không chỉ có người tốt mà còn có cả người xấu, có nắng có gió và mưa, có những thiên sứ chiếu sáng cho con người, cũng có ma quỷ lẻn vào bóng tối để gây rắc rối. Tất cả chúng ta đều muốn một xã hội hài hòa, cuộc sống tràn ngập ánh nắng. Nhưng cũng phải thừa nhận rằng bóng tối cũng ẩn nấp ở mọi góc mà không phải lúc nào ta cũng có thể nhìn thấy. Khi những hắc ám này bất ngờ đến, con nhất định phải biết cách tự bảo vệ.

Lòng mang thiện ý, không làm tổn thương người khác - đây là một loại giáo dưỡng; không bị người khác làm thương tổn - lại là một loại năng lực. Kết giao bạn bè, con phải học cách sàng lọc. Đối với những người đã đi qua, ai hời hợt và ai có thể thâm giao? Con cần phải có một sự nhận biết sâu sắc. ‘Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng’, khi bên cạnh con mỗi ngày đều là những người bạn tích cực và năng động, con cũng sẽ bị ảnh hưởng sức sống tràn trề của họ. Ngược lại, nếu đó là một nhóm những người suy đồi, một đám ô hợp sống uổng thời gian, và nếu con không đủ tự chủ, cũng có thể dễ dàng bị lôi theo xuống dưới. Con nhất định cần phải học được cách phân biệt điều này.

Kết giao bạn bè, con phải học cách sàng lọc. Đối với những người đã đi qua, ai hời hợt và ai có thể thâm giao? Con cần phải có một sự nhận biết sâu sắc.
Kết giao bạn bè, con phải học cách sàng lọc. Đối với những người đã đi qua, ai hời hợt và ai có thể thâm giao? Con cần phải có một sự nhận biết sâu sắc. (Ảnh: Shutterstock)

Về tương lai

Tương lai, chính là chỉ những ngày tháng chưa đến, những con đường mai sau. Mẹ hy vọng con hiểu rằng, việc con đi đôi giày loại nào không quan trọng, điều quan trọng là… làm thế nào để nắm bắt phương hướng, mỗi bước đi đều chắc chắn và kiên trì. Đeo một chiếc đồng hồ hàng hiệu với giá hàng chục ngàn đô cũng giống như đeo một chiếc đồng hồ điện tử chỉ một vài đô la vậy. Thời gian là như nhau, và cách “đối nhân” cũng bình đẳng. Khi con biết tận dụng tối đa thời gian, con có thể hoàn thành nhiều thứ, nhưng nếu con để thời gian trôi qua đi mất, thì nó sẽ không bao giờ quay trở lại.

Tương lai kỳ thực cũng không còn xa. Mẹ hy vọng rằng con có thể mở đường cho tương lai của mình một cách dũng cảm và đam mê nhất có thể, có thể làm những điều giá trị và ý nghĩa. Cho dù thành công hay thất bại, quá trình trải nghiệm sẽ luôn dạy cho con một điều gì đó, và tâm trí của con sẽ ngày càng trưởng thành. Dũng cảm thử nghiệm, mạnh dạn khám phá, có thể sẽ gục ngã, nhưng vẫn can đảm leo lên và sẵn sàng bước tiếp. Năm tháng thanh xuân là một lăng kính, từ những góc nhìn khác nhau, mỗi một mặt đều có những ưu việt khác nhau.

Đứa con có thể thành long thành phượng, đây là mong ước lớn nhất của người làm cha mẹ. Và mẹ cũng không ngoại lệ. Mẹ hy vọng rằng trong tương lai, con sẽ thành công và dám nghĩ dám làm, trở thành rường cột của quốc gia và là tài năng của xã hội. Tuy nhiên, mẹ cũng hy vọng trong tương lai, con có thể làm theo cảm xúc của mình, làm những gì con cảm thấy yêu thích, và sống cuộc sống lý tưởng của chính mình. Thà làm nô lệ của những ước mơ, còn hơn là một con rối của hiện thực. Đây là điều giá trị và ý nghĩa lớn nhất của nhân sinh.

Con trai yêu quý! Mẹ hy vọng rằng trong tương lai, con có thể duy trì cuộc sống của mình bằng công việc với niềm đam mê và hứng thú, mà không phải bằng một công việc bị ép buộc trái với lương tâm và niềm yêu thích. Có một sự khác biệt rất lớn giữa hai điều này, mẹ tin rằng con sẽ hiểu và thông suốt. Người chọn công việc và việc chọn người, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Điều này đòi hỏi con trong quãng đời đại học, cần phải củng cố thực lực, để trong tương lai khi tham gia công tác, càng có nhiều phương hướng và không gian để chọn lựa.

Năm điều trên là những gì mẹ muốn nói với con, con nên phân tích cẩn thận một chút. Nếu có điều gì đó chưa đúng, con có thể đưa ra ý kiến ​​phản biện. Hãy nhớ kỹ, chúng ta luôn trao đổi trên cơ sở bình đẳng. Còn nếu con thấy rằng những điều này đều đúng, mẹ hy vọng chúng là nguyên tắc, và con hãy hành động theo.

Xin hãy thứ lỗi cho mẹ, vì đã hơi dài dòng, thao thao bất tuyệt. Con trai yêu quý! Con phải nhớ kỹ, như mẹ đã nói ở ban đầu, mẹ không phải vì kiểm soát con, lại càng không can thiệp vào con, mà đây đều là vì yêu con, mong cho tương lai của con được như ý.

Cuối cùng, mẹ muốn nói thêm một câu nữa, mong cho cuộc sống đại học của con sẽ hạnh phúc, trọn vẹn và ý nghĩa mỗi ngày…

Yêu con!

Mẹ của con.

Quỳnh Chi
Theo aboluowang.com



BÀI CHỌN LỌC

Mẹ hy vọng con hiểu rằng, đi đôi giày loại nào không quan trọng, điều quan trọng là...