Fed đã mở ra cánh cửa của ma quỷ...

Giúp NTDVN sửa lỗi

Thúc đẩy lạm phát lên cao là cách để pha loãng nợ chính phủ, một cách giấu giếm sai lầm của quá khứ và kiếm thêm phiếu bầu cho nhiệm kỳ của cách chính trị gia. Fed đã liên tục pha loãng nợ công đó kể từ khi từ bỏ bản vị vàng bằng cách tạo ra lạm phát - thứ lấy đi tài sản, tiền bạc, công việc của người dân, tạo khủng hoảng và mất mát khắp toàn cầu. Xa hơn, các xung đột xã hội, địa chính trị cũng thúc đẩy bởi lạm phát hoặc ngược trở lại... Fed đã mở ra cánh cửa của ma quỷ.

Chiến tranh thế giới thứ hai, chiến tranh Triều Tiên và chiến tranh Việt Nam khiến nợ của chính phủ Hoa Kỳ không bền vững. Cuối cùng, chính phủ chỉ có thể làm loãng nợ bằng cách từ bỏ chế độ bản vị vàng và thực hiện lạm phát cao để nợ của chính phủ Mỹ có thể trở lại mức bền vững và lạm phát đi kèm đình trệ trong những năm 1970 đã phục vụ cho mục đích này.

Dưới con mắt của các nhà kinh tế và túi tiền của người dân, lạm phát đình trệ trong những năm 1970 là một "ngày tồi tệ" điển hình. Tỷ lệ thất nghiệp và lạm phát gia tăng đồng thời đã làm cho áp lực cuộc sống của người dân trở nên trầm trọng hơn, đây đều là sự thực. Các chính trị gia cho rằng việc đưa nợ của một đế chế trở lại trạng thái bền vững và trẻ hóa đế chế là một quá trình cần thiết khác, và đó là một "ngày tốt lành" ở cấp quốc gia, và tình trạng lạm phát đình trệ của những năm 1970 là điều cần thiết. Do đó, những người khác nhau sẽ đưa ra những kết luận khác nhau khi họ nhìn nhận cùng một vấn đề từ những góc độ khác nhau.

Mối quan hệ giữa giá dầu và các cuộc khủng hoảng kinh tế - tài chính trong 70 năm qua. (Nguồn: Macro Trends)

Israel và các nước Ả Rập trong cuộc khủng hoảng dầu mỏ năm 1973, Iraq và Iran trong cuộc chiến tranh Iran-Iraq chắc chắn không muốn trở thành "con tốt" để giải quyết vấn đề nợ nần của Mỹ, và chiến tranh Yom Kippur (1973) và chiến tranh Iran - Iraq (1980) cũng là một sự kiện địa chính trị về bản chất. Trên thực tế, nó đã trở thành cơ hội để giải quyết vấn đề nợ của Mỹ. Thế giới này thật tuyệt vời, nhiều quốc gia trên thế giới đang sử dụng những sự kiện lớn này để giải quyết vấn đề của chính họ, và hãy để những các sự kiện phản ánh các chức năng khác nhau.

Kể từ đầu thế kỷ này, các cuộc chiến tranh ở Iraq và Afghanistan đã làm gia tăng áp lực tài chính đối với chính phủ Hoa Kỳ. Khi diễn ra cuộc khủng hoảng thế chấp dưới chuẩn năm 2008 và cuộc khủng hoảng nợ châu Âu năm 2012, các nước châu Âu và Mỹ bắt đầu nới lỏng định lượng (thực chất là in tiền bừa bãi, và nới lỏng định lượng chỉ là một thuật ngữ được tôn vinh) để đối phó với tác động của cuộc khủng hoảng đối với xã hội, điều này đã trực tiếp dẫn đến tỷ lệ nợ chính phủ của các quốc gia khác nhau tăng vọt.

Sau đại dịch virus corona vào năm 2020, các nước châu Âu và Mỹ một lần nữa áp dụng các biện pháp mở rộng chi tiêu tài khóa (về cơ bản cũng là in tiền bừa bãi) để đối phó với khủng hoảng, trực tiếp khiến tỷ lệ nợ của các nước tiếp tục tăng vọt. Sự kết hợp của các sự kiện trên đã đưa nợ của hầu hết các chính phủ châu Âu và châu Mỹ lên mức không bền vững. Quá trình trên tương tự như trong các cuộc chiến tranh Triều Tiên và chiến tranh Việt Nam trong những năm 1950 và 1960 khi chính phủ Hoa Kỳ nợ nần.

Vào nửa cuối năm 2020, tôi kỳ vọng thị trường lại sẽ tiếp tục tăng giá hàng loạt. Một trong những lý do chính là khi khoản nợ trở nên không bền vững, chính phủ Hoa Kỳ (cũng bao gồm các chính phủ châu Âu và châu Mỹ khác) một lần nữa phải pha loãng nợ thông qua lạm phát cao và cố gắng đạt được một giải pháp có trật tự để giải quyết áp lực nợ. Lạm phát cao có nghĩa là đồng đô-la Mỹ giảm giá với tốc độ nhanh hơn. Hàng loạt giá cả quốc tế được tính bằng đô-la Mỹ. Khi đồng đô-la Mỹ giảm giá nhanh chóng, nó sẽ kích thích giá gia tăng liên tục với số lượng lớn.

Báo cáo của IMF công bố cách đây vài ngày đã xác minh suy luận trên.

Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) cảnh báo trong báo cáo "Giám sát tài khóa" (sau đây gọi là "Báo cáo") phát hành ngày 20/4/2022 rằng các chính phủ không nên dựa vào những cải thiện ngắn hạn trong tài chính công do lạm phát gia tăng mang lại vì những cải thiện này không hỗ trợ việc giảm căng thẳng tài khoá trong dài hạn.

Lạm phát tăng vọt trong năm qua đã làm giảm gánh nặng đi vay và nợ ở cả các nền kinh tế tiên tiến và mới nổi, báo cáo cho biết. "Nhưng những lợi ích như vậy là không bền vững. Đặc biệt là trong bối cảnh giá lương thực và năng lượng tăng cao và tình hình ở Nga và Ukraine".

Theo báo cáo, lạm phát gia tăng bất ngờ (đó có phải là sự gia tăng bất ngờ không? Bạn nên hỏi ông Biden) làm giảm nợ công và mức vay theo tỷ lệ phần trăm GDP. Nguyên nhân khiến gánh nặng nợ giảm xuống là do khi mức giá cao hơn sẽ đẩy GDP lên (trong trường hợp này là GDP danh nghĩa), quy mô nợ không đổi (nợ được pha loãng). Ngoài ra, do lạm phát thúc đẩy nguồn thu từ thuế hơn là trực tiếp thúc đẩy chi tiêu công nên nó cũng làm giảm gánh nặng trả nợ của chính phủ. Dữ liệu cho thấy lạm phát cao hơn dự kiến đã làm giảm tỷ lệ nợ trên GDP của chính phủ Mỹ khoảng 2% và tỷ lệ nợ trên GDP của các nền kinh tế mới nổi khoảng 4,1%.

Lịch sử lạm phát của Mỹ, đồ thị được đăng trên tài khoản Twitter của TNS. Ted Cruz bang Texas. (Ảnh chụp màn hình bởi NTDVN)

Bàn tính của Mỹ và các chính phủ châu Âu và châu Mỹ khác là rất tốt. Báo cáo của IMF đã loại bỏ hoàn toàn những điều ẩn dấu của họ. Cuộc đàn áp của chính quyền Biden đối với sản xuất dầu đá phiến và than có thể thúc đẩy sự phát triển của năng lượng mới, nhưng nó cũng có thể làm loãng nợ và cải thiện tài chính của chính họ bằng cách thúc đẩy lạm phát thông qua giá năng lượng (đẩy nhanh sự mất giá của đồng USD), thu hoạch tất cả những người nắm giữ USD ở Hoa Kỳ và trên thế giới, thường được gọi là "cắt tỏi tây".

Ở đây cần lưu ý rằng chỉ số USD Mỹ đã tương đối mạnh trong năm qua, điều đó có nghĩa là một rổ tiền tệ không phải của Hoa Kỳ trong chỉ số USD Mỹ đã giảm giá nhanh hơn và thu hoạch đối với những người nắm giữ nội tệ cũng sắc nét hơn. Do đó, trong khi các quốc gia không thuộc Hoa Kỳ đang la mắng Fed vì đã đẩy nhanh sự mất giá của đồng USD Mỹ và coi những người nắm giữ USD Mỹ là hành vi vô đạo đức (sự vô đạo đức của Fed đã được cả thế giới biết đến), thì họ cũng nên nhìn vào gương và xem thêm bản thân có vô đạo đức hay không.

Đây là quá trình tiêu biểu để giải phóng ma quỷ .

Động cơ của tăng trưởng kinh tế toàn cầu là gì? Là sự tăng trưởng của tiêu dùng cuối cùng của người dân.

Một số quốc gia muốn thúc đẩy tăng trưởng kinh tế thông qua cơ sở hạ tầng, nhưng khi không có nhu cầu tiêu thụ đầu cuối, cơ sở hạ tầng sẽ không được sử dụng, thậm chí nếu nó là vật trang trí, số tiền đầu tư sẽ trở thành nợ khó đòi, và cơ sở hạ tầng phụ thuộc vào động lực của người tiêu dùng đầu cuối.

Yếu tố quan trọng nhất có thể ảnh hưởng đến tăng trưởng của bên cầu là giá cả. Lạm phát cao hơn đồng nghĩa với giá cao hơn, đầu cuối sẽ co lại và đầu tầu sẽ ngừng trệ. Tuy nhiên, để giải quyết áp lực nợ, lạm phát cần duy trì ở mức cao. Đây là một mô hình lạm phát đình trệ điển hình. Đối với nền kinh tế và đời sống của người dân, lạm phát đình trệ đồng nghĩa với việc thất nghiệp, giá cả tăng cao song song với nhau, người nghèo khổ phải trải qua những ngày giá cả như lửa đốt, và tất nhiên đó cũng là những ngày để tỏa sáng và góp phần gánh nợ quốc gia.

Hoặc một số người nói rằng sau khi lạm phát tăng lên mức cao, tiền lương và thu nhập có thể được đẩy lên đồng thời (để bảo vệ sự tăng trưởng của cầu đầu cuối), không phải là vấn đề đã được giải quyết rồi sao ?

Hoạt động kinh doanh được sử dụng đòn bẩy (vay vốn để kinh doanh). Khi chi phí sản xuất (bao gồm cả tiền lương) đồng loạt tăng, doanh nghiệp phải chịu chi phí vốn, chi phí thuế và các chi phí khác (việc tăng chi phí thuế do doanh nghiệp phải chịu là mục tiêu của chính phủ nhằm thúc đẩy lạm phát cao nhằm tăng doanh thu tài chính của chính mình), trong trường hợp lợi nhuận doanh nghiệp không đổi thì tốc độ tăng giá thành sản phẩm luôn vượt quá tốc độ tăng tiền lương, tức là tiền lương luôn tụt hậu so với giá cả. Điều này cũng có thể được xác nhận qua số liệu sau khi tổng thống Biden nhậm chức. Sau khi ông Biden nhậm chức, nước Mỹ luôn trong tình trạng lạm phát cao và lương tăng cao, nhưng thu nhập tiền lương theo giờ được điều chỉnh theo lạm phát đang giảm dần. Hãy xem biểu đồ bên dưới, tốc độ tăng trưởng sức mua theo giờ của Hoa Kỳ đã dao động trong phạm vi âm (nghĩa là đang thu hẹp lại).

Thu nhập thực tế theo giờ của người Mỹ đang suy giảm mạnh. (Ảnh chụp màn hình từ Internet)

Do đó, ý tưởng thúc đẩy tăng trưởng tiền lương để bảo vệ người tiêu dùng đầu cuối trong thời kỳ lạm phát cao không thể thành hiện thực.

Mặc dù có vẻ như chính quyền Biden đã tạm thời giảm bớt áp lực nợ của chính mình thông qua lạm phát cao, nhưng ông ta sẽ gặp phải những khó khăn khó giải quyết trong tương lai :

Thứ nhất, sau khi cầu tiêu dùng suy giảm và tốc độ tăng trưởng kinh tế bị ảnh hưởng, tốc độ tăng thu ngân sách sẽ giảm;

Thứ hai, mặc dù chính phủ có thể kìm hãm sự gia tăng chi tiêu trong ngắn hạn để cải thiện thu và chi tài khóa của chính phủ ở một mức độ nhất định, nhưng sau một thời gian dài, tiền lương và các khoản chi tiêu khác của nhân viên chính phủ sẽ tăng theo lạm phát và tăng chi tiêu của chính phủ, thúc đẩy cán cân tài khóa đã yếu đi. Điển hình nhất là việc ngân hàng trung ương Brazil đình công, yêu cầu tăng lương phải theo kịp tốc độ lạm phát của Brazil.

Với các phân tích ở trên, các kết luận sau đây là tương đối rõ ràng :

Thứ nhất, kể từ khi Hoa Kỳ và các chính phủ khác bắt đầu quá trình giải quyết áp lực nợ thông qua lạm phát cao, lạm phát đình trệ luôn là vấn đề của thời gian.

Thứ hai, giải quyết áp lực nợ theo cách này được coi là một quá trình chậm, dài hơi, dự kiến kéo dài ít nhất mười năm. Quá trình bắt nguồn từ việc pha loãng nợ có thể dẫn đến bất ổn dân sự hoặc thậm chí là nội chiến nếu nó quá bạo lực đối với xã hội. Thời kỳ lạm phát cao trong lịch sử của các quốc gia khác nhau thường kéo dài hơn mười năm và dựa trên cùng một quy luật chu kỳ.

Thứ ba, khi Hoa Kỳ cần sử dụng biện pháp lạm phát đình trệ để giải quyết áp lực nợ nần thì khả năng can thiệp vào tình hình thế giới sẽ suy giảm do áp lực tài chính nặng nề (tương tự như những năm 1970). Do đó, trong chiến tranh Nga - Ukraine, Hoa Kỳ nhiều lần tuyên bố rằng họ sẽ không bao giờ đưa quân đến, đó cũng là một kiểu bất lực. Điều này sẽ đưa thế giới từ đơn cực trở thành một kỷ nguyên đa cực. Tuy đa cực, nhưng Mỹ vẫn có thể là quốc gia hùng mạnh nhất trên thế giới, chỉ là mất hầu hết quyền lực bá chủ (cảnh sát thế giới). Có người không thích Hoa Kỳ là “cảnh sát”, và anh chàng này trông giống như một ông chủ da đen, nhưng may mắn thay, ông chủ da đen này đang đi nghỉ. Trong tương lai, con người sẽ trải qua những ngày tháng không có cảnh sát và chỉ có vua núi liều lĩnh. Sự bùng nổ liên tục của các cuộc xung đột địa chính trị (chiến tranh) sẽ phá hủy hoàn toàn chuỗi năng lượng, lương thực và công nghiệp toàn cầu dẫn đến sự tàn phá liên tục của nền kinh tế toàn cầu. Chiến tranh cũng sẽ dẫn đến việc mở rộng nhanh chóng chi tiêu tài khóa của các quốc gia khác nhau, điều này cùng nhau làm trầm trọng thêm lạm phát toàn cầu v.v.

Cuối cùng, chúng ta phải cảnh giác, điều gì sẽ xảy ra nếu Hoa Kỳ mất kiểm soát lần này và lạm phát không kiểm soát được? Đó là những gì đã xảy ra trong cuộc khủng hoảng Mỹ Latinh những năm 1980 và 1990. Đây cũng là vấn đề mà nhiều người đang trăn trở hiện nay.

Bài báo chỉ phản ánh quan điểm của tác giả, không nhất thiết phản ánh quan điểm của NTDVN.

Thuỷ Tiên

Theo Secret China



BÀI CHỌN LỌC

Fed đã mở ra cánh cửa của ma quỷ...