Dịch bệnh Vũ Hán - P3: Dịch bệnh - một hiện tượng ngẫu nhiên hay an bài?

Giúp NTDVN sửa lỗi

Người hiện đại đa phần cho rằng: nền móng của sinh vật học dựa trên tư tưởng tiến hóa, cho rằng đột biến gien là nguyên nhân gốc rễ của tiến hóa, và đột biến gien là ngẫu nhiên và không định hướng. Tuy nhiên, đột biến của virus viêm phổi Vũ Hán lần này cho thấy chúng đã xác định phương hướng rồi, như thể là đang tuân thủ mệnh lệnh!

Xem lại Phần 1, Phần 2

Dịch bệnh có con mắt, cảnh tỉnh con người bằng “bốn xác định”

Các bệnh dịch được giảng trong Cựu Ước không chỉ có ba lần này, nhưng chúng đều có bốn điểm chung, đó chính là: định hướng, định giờ, định địa và định ước.

Định hướng, có nghĩa là Thần ôn dịch chỉ nhắm vào một nhóm người đặc biệt và không ai có thể trốn thoát; Định giờ, nghĩa là ôn dịch sẽ xuất hiện đúng thời điểm; Định địa, nghĩa là ôn dịch được bắt đầu lan ra từ một nơi cụ thể và đặc biệt, thường là nơi có nghiệp (tội lỗi) lớn nhất. Còn định ước? Thần ôn dịch tuân thủ ước định, sẽ không tấn công người được “thụ ký” - Moses bảo các tín đồ "bôi máu cừu trên khung cửa” là một loại thụ ký.

Đến đây, ta thử làm một đối chiếu về “dịch bệnh Vũ Hán" lần này

Định địa, nghĩa là ôn dịch được bắt đầu lan ra từ một nơi cụ thể và đặc biệt, thường là nơi có nghiệp (tội lỗi) lớn nhất.
Định địa, nghĩa là ôn dịch được bắt đầu lan ra từ một nơi cụ thể và đặc biệt, thường là nơi có nghiệp (tội lỗi) lớn nhất.

4. Lời tiên tri về định giờ, định ước, định hướng, định địa với những liên tưởng kỳ lạ với dịch viêm phổi Vũ Hán

Lời tiên tri của Lưu Bá Ôn, định giờ định ước

"Dự ngôn của Lưu Bá Ôn trên bia đá tại núi Thái Bạch tỉnh Thiểm Tây” (sau đây gọi là "Lưu Bá Ôn bia ký") đã được lưu truyền trong dân gian, là do một trận địa chấn mà lộ ra ngoài, nói với người ta cảnh tượng đáng sợ về những sự việc có liên quan đến đại nạn thời tương lai, xin dẫn nguyên văn:

Thiên hữu nhãn, đích hữu nhãn, nhân nhân đô hữu nhất song nhãn,
Thiên dã phiên, đích dã phiên, tiêu diêu tự tại nhạc vô biên.
Bần giả nhất vạn lưu nhất thiên, phú giả nhất vạn lưu nhị tam,
Bần phú nhược bất hồi tâm chuyển, khán khán tử kì tại nhãn tiền.
Bình đích vô hữu ngũ cốc chủng, cẩn phòng tứ dã tuyệt nhân yên,
Nhược vấn ôn dịch hà thì hiện, đãn khán cửu đông thập nguyệt gian.
Hành thiện chi nhân đắc nhất kiến, tác ác chi nhân bất đắc quan,
Thế thượng hữu nhân hành đại thiện, miễn tao thử kiếp bất thượng toán, hoàn hữu thập sầu tại nhãn tiền:
Nhất sầu thiên hạ loạn phân phân, nhị sầu đông tây ngạ tử nhân,
Tam sầu hồ nghiễm tao đại nan, tứ sầu các tỉnh khởi lang yên,
Ngũ sầu nhân dân bất an nhiên, lục sầu cửu đông thập nguyệt gian,
Thất sầu hữu phạn vô nhân thực, bát sầu hữu y vô nhân xuyên,
Cửu sầu thi thể vô nhân kiểm, thập sầu nan quá trư thử niên.
Nhược đắc quá liễu đại kiếp niên, tài toán thế gian bất lão tiên,
Tựu thị đồng đả thiết la hán, nan quá thất nguyệt nhất thập tam,
Nhâm nhĩ kim cương thiết la hán, trừ phi thiện nãi năng bảo toàn,
Cẩn phòng nhân nhân gian nan quá, quan quá thiên phiên long xà niên.
Ấu nhân hảo tự chu hồng vũ, tứ xuyên canh bỉ hán trung khổ.
Đại sư hống như lôi, thắng quá điệu bách hổ,
Tê ngưu hiện xuất vĩ, bình đích ngộ mãnh nhược,
Nhược vấn đại bình niên, giá kiều nghênh tân chủ,
Thượng nguyên giáp tử đáo, nhân nhân cáp cáp tiếu,
Vấn tha tiếu thập yêu? Nghênh tiếp tân đích chủ,
Thượng quản tam xích nhật, dạ vô đạo tặc nan,
Tuy thị mưu vi chủ, chủ tọa trung ương thổ, nhân dân hảm chân chủ.
Ngân tiễn thị cá bảo, khán phá dụng bất liễu,
Quả nhiên thị cá bảo, đích hạ liệt bất đảo,
Thất nhân nhất lộ tẩu, dẫn dụ tiến liễu khẩu,
Tam điểm gia nhất câu, bát vương nhị thập khẩu,
Nhân nhân hỉ tiếu, cá cá bình an.
Đãn nhược bất tín yếu đại nạn, hành thiện chi nhân khả bảo toàn,
Nhân nhân khả quan, cá cá khả truyền,
Hữu nhân ấn tống, vật thủ kim tiền,
Hành thiện giả khả bảo, tác ác giả nan đào,
Kính trọng thiên địa, thần minh, phụ mẫu,
Tái yếu kính tích tự chỉ, ngũ cốc, cẩn đương thiết ký.

Tạm diễn nghĩa:

Trời có mắt, Đất có mắt, người người cũng có một đôi mắt
Trời cũng lật, Đất cũng lật, ung dung tự tại vui cười như không
Người nghèo một vạn lưu một ngàn, người giàu một vạn lưu hai ba.
Giàu nghèo nếu không hồi tâm chuyển ý, nhìn xem ngày chết ở trước mắt.
Đất bằng không có ngũ cốc trồng, thận trọng bốn phía sạch bóng người
Nếu hỏi ôn dịch khi nào xuất hiện, nên xem từ tháng 9 đến tháng 10 mùa Đông
Người làm việc thiện thì được thấy, kẻ làm việc ác không được xem,
Trên đời có người làm việc Đại Thiện, mau chóng viết ra và truyền bốn phương,
Người giàu thì chi tiền mua truyền tặng, người nghèo thì sao chép truyền cho thiên hạ,
Viết một tờ miễn một nạn, viết mười tờ có thể bảo toàn,
Nếu như nhìn thấy không truyền đi, một nhà lớn nhỏ chịu tội lỗi
Có người nhìn thấu mọi sự việc, tiêu dao khoái lạc là Thần Tiên
Gặp phải kiếp này chưa phải hết, vẫn còn mười nỗi lo ở trước mặt,
Nỗi lo thứ nhất là thiên hạ loạn khắp nơi, nỗi lo thứ hai là khắp Đông Tây người đói chết,
Nỗi lo thứ ba là hồ rộng gặp đại nạn, nỗi lo thứ tư là các tỉnh có giặc giã,
Nỗi lo thứ năm là nhân dân không yên ổn, nỗi lo thứ sáu là thời gian giữa tháng Chín và tháng Mười mùa Đông,
Nỗi lo thứ bảy là có cơm không có người ăn, nỗi lo thứ tám là có áo không có người mặc,
Nỗi lo thứ chín là thi thể không người liệm, nỗi lo thứ mười là khó qua năm năm Hợi Tý
Nếu như qua được đại kiếp số, mới được tính là thần tiên trong thế gian
Những người không minh tỏ thiên lý, không tin nhân quả sẽ tiếp tục chịu nạn.
Cho dù là La Hán làm bằng đồng bằng sắt, khó qua ngày mười ba tháng Bảy.
Cho dù bạn là Kim Cang La Hán, chỉ có thiện lành mới được bảo toàn.
Mọi người trải qua gian nan, thận trọng đại thiên tai Thìn, Tỵ.
Trẻ nhỏ giống như Chu Hồng Võ (Chu Nguyên Chương), Tứ Xuyên còn khổ hơn Hán Trung.
Mãnh sư gầm như sấm, còn hơn cả trăm con cọp.
Tê giác hiện phần đuôi, đất bằng gặp mãnh hổ.
Nếu hỏi năm thái bình, dựng cầu nghênh tân chủ.
Ngày 15 tháng 1 âm lịch năm Giáp Tý đến, người người cười ha ha.
Hỏi bạn cười cái gì? Đón chào người chủ mới.
Trên đất quản hai thước, ngày đêm không trộm cướp.
Cướp, ai là cướp, ai làm cướp
Chủ ngồi nơi vùng đất trung tâm (tức Trung Thổ, tức Trung Quốc), người dân gọi Chân Chủ
Tiền bạc là vật báu, nhìn thấu thì dùng không được
Quả thực là vật báu, dưới đất sụt lở không đến nơi có vật báu thực sự
Bảy người đi một đường, dẫn dụ tiến vào cửa,
Ba chấm thêm móc câu, tám vua hai mươi miệng,
Người người cười vui, người người bình an.
Nhưng nếu không tin, thì sẽ bị đại nạn, người hành thiện có thể bảo toàn được tính mệnh.
Người người đều có thể thấy được, người người đều có thể truyền.
Có người in tặng, chớ có lấy tiền,
Người hành thiện có thể bảo toàn tính mạng, kẻ làm ác khó thoát khỏi kiếp nạn,
Kính trọng Trời Đất, Thần minh, cha mẹ,
Cũng phải quý trọng chữ giấy, ngũ cốc, phải hết sức chú ý ghi nhớ

Lời tiên tri của Lưu Bá Ôn, định giờ định ước
Lời tiên tri của Lưu Bá Ôn, định giờ định ước (Ảnh: epochtimes.com)

Trong đó có câu: "Nhược vấn ôn dịch hà thì hiện, đãn khán cửu đông thập nguyệt gian” (Nếu hỏi ôn dịch khi nào xuất hiện, nên xem từ tháng 9 đến tháng 10 mùa Đông), tương ứng với ngày 29 tháng 9 ~ 25 tháng 11 năm 2019. Thật trùng hợp, sự xuất hiện của bệnh dịch viêm phổi Vũ Hán là trong khoảng thời gian này. Bệnh nhân đầu tiên được chẩn đoán chính xác vào ngày 1 tháng 12, sớm hơn khoảng hai tuần so với trường hợp đầu tiên được báo cáo bởi Ủy ban Y tế Vũ Hán. Cùng với thời gian ủ bệnh ước tính từ 7 đến 14 ngày, người nhiễm bệnh đầu tiên đã bị nhiễm muộn nhất vào tháng 11, điều này cho thấy rằng virus đã lây lan sớm hơn. Theo Daniel Lucey, chuyên gia về bệnh truyền nhiễm tại Đại học Georgetown, thời điểm virus viêm phổi Vũ Hán bắt đầu lây lan sớm nhất có thể là vào tháng 10 năm 2019, cũng là mốc thời gian được đề cập trong lời tiên tri.

Cũng có câu: "thập sầu nan quá trư thử niên” (nỗi lo thứ mười là khó qua năm Hợi Tý), dịch bệnh bùng phát sau ngày giao thừa - ngày 24/1/2020, đúng là chuyển giao từ năm Hợi sang năm Tý.

Vậy sự trùng hợp lạ lùng này có phải là sự “định giờ, định ước” đối với dịch viêm phổi Vũ Hán hay không? Từ góc nhìn văn hóa và lịch sử này, điều ấy thật cũng đáng suy ngẫm lắm.

Virus đột biến, khoa học hoàn toàn bất lực

Người hiện đại đa phần cho rằng: nền móng của sinh vật học dựa trên tư tưởng tiến hóa, cho rằng đột biến gien là nguyên nhân gốc rễ của tiến hóa, và đột biến gien là ngẫu nhiên và không định hướng. Tuy nhiên, đột biến của virus viêm phổi Vũ Hán lần này cho thấy chúng đã xác định phương hướng rồi, như thể là đang tuân thủ mệnh lệnh!

Tạp chí y học hàng đầu thế giới The Lancet công bố: virus viêm phổi Vũ Hán lần này bắt nguồn không phải ở một nơi, mà là nhiều nơi. Trong số 41 trường hợp đầu tiên, chỉ có 27 trường hợp tiếp xúc với Chợ hải sản Hoa Nam Trung Quốc (chợ được ĐCSTQ nhận định là nơi duy nhất mà virus phát sinh).

Chính là, virus ở những nơi khác nhau đã phát triển theo cùng một hướng (virus viêm phổi Vũ Hán), như thể chúng đều tuân theo một hiệu lệnh, đồng thời chúng lây lan trên cơ thể con người, lại liên tục đột biến như thể đang bị chỉ huy, đây chính là một sự kỳ lạ.

Định hướng, còn có một tầng ý nghĩa, là chỉ nhắm vào một nhóm người đặc biệt. Đối chiếu với những ví dụ lịch sử đã đề cập ở trên, bây giờ chúng ta biết rằng bệnh dịch chỉ nhắm vào một nhóm người “không có thụ ký”. Lần này là nhắm vào những kiểu người nào?

Định địa Vũ Hán

Tại sao bệnh dịch bùng phát ở Vũ Hán? Từ lập luận trên cho thấy, ôn dịch thường được lây truyền từ nơi có nghiệp lớn nhất. Vũ Hán vì sao đã bị lựa chọn? Ta thử tìm dữ kiện trong lịch sử để phỏng đoán

Đại Cách mạng Văn hóa ở Trung Quốc từ 1966 đến 1976 là cuộc biến động chính trị xã hội long trời lở đất đã phá hủy sinh mệnh, đời sống của người dân Trung Quốc, đặc biệt là giới trí thức, nghiêm trọng nhất là nó lật nhào nền tảng văn hóa, đạo đức của nhân dân Trung Hoa đã được hun đúc trong 5000 năm văn hóa Thần truyền. Trong cuộc biến động đó, Vũ Hán được coi là một trong những địa điểm nhức nhối nhất với cuộc chiến giữa hai băng nhóm với số lượng người mỗi nhóm khoảng 500.000 người. Đó là: “Triệu anh hùng” - được hỗ trợ bởi Quân đội giải phóng nhân dân Trung Quốc (PLA) ở địa phương và “Tổng bộ công nhân Vũ Hán” - bao gồm lực lượng công nhân và sinh viên thuộc Hồng Vệ Binh. Trong cuộc giao tranh giữa hai nhóm này, có nhiều tội ác xảy ra, bao gồm những cuộc đâm chém, thậm chí cả chôn sống người. Kết thúc cuộc chiến, có khoảng 1000 người chết, hàng nghìn người bị thương. Sự kiện mà sử sách gọi là “Xung đột Vũ Hán” này đánh dấu việc lần đầu tiên lực lượng dân sự Hồng Vệ Binh thành công trong việc cướp quyền của quân đội chính quy. Mất đi lực lượng đối trọng khống chế, kể từ đó Hồng Vệ Binh dưới sự chỉ đạo và lợi dụng của chính quyền ĐCSTQ đã gây nên vô số những án oan thảm khốc trên toàn cõi Trung Hoa.

Nhưng Vũ Hán còn là nơi xuất phát một sự kiện, một tội ác lớn hơn nữa. Ấy là sự kiện chính quyền Trung Quốc bức hại môn tu luyện Phật gia có tên là Pháp Luân Công, một môn tu luyện ôn hòa theo tôn chỉ Chân - Thiện - Nhẫn của Phật gia.

Hình ảnh đàn áp những người tu luyện Pháp Luân Công tại nhiều nơi ở Trung Quốc. (Ảnh: Tổng hợp)
Hình ảnh đàn áp những người tu luyện Pháp Luân Công tại nhiều nơi ở Trung Quốc. (Ảnh: Tổng hợp)

Đó là cuộc đàn áp tín ngưỡng lớn nhất trong lịch sử.

Một trong những người khởi xướng cuộc đàn áp này là thư ký Ủy ban Chính trị Pháp luật lúc bấy giờ – La Cán. Ông ta âm thầm xui khiến giám đốc Đài Truyền hình Vũ Hán là Triệu Chí Chân quay một bộ phim ác ý vu khống bội nhọ Pháp Luân Công (gọi tắt là “Phim họ Triệu đài Vũ Hán”).

Cụ thể, vào tháng 6 năm 1999, dưới lệnh trực tiếp của Triệu Chí Chân, đơn vị sản xuất phim đã phát hành tập phim “Thời đại Khoa học” cho Vũ Hán, và đến thành phố Trường Xuân để dựng phim đặc biệt “Câu chuyện của Lý Hồng Chí” chính là “Phim họ Triệu đài Vũ Hán” đã đề cập. Phim này được Giang Trạch Dân dùng như là một bằng chứng để áp đảo trung ương đảng đồng tình với chính sách khủng bố Pháp Luân Công của y. Bộ phim với thời lượng lên đến 6 tiếng, dùng thủ đoạn phao tin đồn thật giả lẫn lộn đã mê hoặc người xem, có tính quyết định trong việc ĐCSTQ ra nghị quyết cuối cùng về việc trấn áp Pháp Luân Công.

Sau đó phim này được trình chiếu toàn quốc rất nhiều lần trên hệ thống truyền hình Trung quốc bắt đầu vào ngày 22 tháng 7 năm 1999, ba ngày sau khi chính sách khủng bố bắt đầu. Vào thời kỳ đầu của chính sách khủng bố, phim này là tài liệu duy nhất được dùng trên truyền hình để mạ lỵ Pháp Luân Công. Nó cũng là dụng cụ chính để tẩy não người dân Trung quốc trên toàn đất nước. Sau đó, phim này được chiếu tại các trại cưỡng bức lao động, nhà tù, và các nhà thương điên để tẩy não mọi người, và dùng như là một lý do chính để tra tấn các học viên Pháp Luân Công. Sau khi xem phim này, có rất nhiều người công an trở nên dữ dằn hơn, thù ghét Pháp Luân Công hơn và sau đó gia tăng tra tấn, hành hạ các học viên Pháp Luân Công. Đặc biệt, Vũ Hán chính là một nơi đàn áp học viên Pháp Luân Công khét tiếng trên toàn quốc.

Qua hai sự kiện tiêu biểu trên, ta thấy Vũ Hán là địa phương đã đóng một vai trò đáng kể cho cuộc phá hủy văn hóa, đạo đức truyền thống Trung Hoa và cuộc đàn áp tín ngưỡng tàn khốc của chính quyền Trung Quốc, có sự tương đồng với La Mã và Byzantine đã được đề cập ở phần đầu loạt bài viết. Việc đã vậy, thì đâu là giải pháp an toàn cho người dân Vũ Hán nói riêng, người dân Trung Quốc nói chung và cả những nạn nhân khác của dịch bệnh viêm phổi Vũ Hán trong cơn nguy biến này?

Ta sẽ tìm thấy một giải đáp đáng suy ngẫm từ trong dòng chảy của lịch sử ở phần cuối của loạt bài.

(Còn tiếp)

Quỳnh Chi (biên dịch và tổng hợp)

nguồn: epochtimes.com



BÀI CÙNG CHUYÊN ĐỀ

BÀI CHỌN LỌC

Dịch bệnh Vũ Hán - P3: Dịch bệnh - một hiện tượng ngẫu nhiên hay an bài?