Hạnh phúc đến từ đâu?

Giúp NTDVN sửa lỗi

"Giữa dòng đời giăng giăng, tôi hỏi thăm đường về hạnh phúc"...

Tôi có cậu con trai năm nay mới vào lớp một, một hôm trên đường đón con đi học về, tôi hỏi: "Hôm nay con đi học thế nào, có gì vui không?".

Cậu bé kể với tôi rằng: "Vì hôm nay con không có gì để chia cho các bạn, nên các bạn không chơi với con".

Nghe xong tôi nói với cháu: "Nếu bạn không chơi với con chỉ vì con không có gì cho bạn, vậy thì từ mai con cũng không cần phải cho bạn đồ để được bạn chơi cùng, con có thể chơi với bạn khác thích con, hoặc tự tìm niềm vui cho chính mình, có thể ngồi trong lớp đọc sách, hoặc lấy vở ra vẽ những điều con thích, con vốn rất thích vẽ mà!".

Và cũng kể từ hôm đó, cháu không còn bận tâm vì một bạn nào đó có chơi với mình hay không nữa, mà tự biết tìm niềm vui cho chính mình.

Hạnh phúc không đến từ những điều phụ thuộc

Kỳ thực trong cuộc sống, chúng ta thật không khó để có thể bắt gặp những điều tương tự, có rất nhiều người luôn tìm kiếm cho mình thứ hạnh phúc phụ thuộc, người thì phụ thuộc vào vật chất, kẻ lại dại khờ tìm nơi nương tựa bên ngoài. Nhưng suy cho cùng những hạnh phúc hão huyền đó cũng chỉ giống như hoa trong gương, trăng dưới nước, ảo ảnh tựa khói mây. Người hạnh phúc vì những điều ràng buộc thì mãi mãi chẳng thể nào có chốn bình yên. Hạnh phúc với họ luôn là thứ ngoài tầm tay với.

Đừng dựa dẫm người khác để có được hạnh phúc
"Nếu bạn không chơi với con chỉ vì con không có gì cho bạn, vậy thì từ mai con cũng không cần phải cho bạn đồ để được bạn chơi cùng..." (Ảnh: Pexels).

Cổ nhân thường nói, làm người dựa núi, núi có thể đổ; dựa người, người có thể quay lưng; chỉ có dựa vào chính mình mới có thể sống một đời thực tại. Bởi vậy chúng ta chỉ có thể tìm được hạnh phúc chân chính, bền lâu, ở chính mình mà thôi. Xưa nay có câu: “Cảnh tùy tâm chuyển". Sinh thời, Nguyễn Du - trong "Truyện Kiều" cũng có viết một câu như thế này:

"Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”...

Phải chăng tất cả tốt xấu, hay dở đều từ một niệm của chính mình mà xoay chuyển đổi dời? Tâm vững thì cảnh bình, tâm an thì cảnh lạc. Mà để làm được điều đó thì lại cần phải tu tâm dưỡng tính, trau dồi cho tâm hồn phong phú, thanh tao. Một tâm hồn phong phú, một tấm lòng thuần khiết thiện lương thì nhìn đâu cũng thấy niềm vui, sống đâu cũng có hạnh phúc.

Hiểu được mình, mới hiểu được đời

Có thể nhiều người nhìn nhận rằng, xã hội ngày nay muốn hạnh phúc thì phải có tiền. Tuy nhiên nhân sinh tại thế, mỗi người mỗi hoàn cảnh, mỗi nhận thức khác nhau, dù bạn ở bất kể hoàn cảnh nào cũng có niềm vui và nỗi buồn của riêng mình. Bởi thế chẳng từng có bộ phim: “Người giàu cũng khóc" đó sao? Xã hội ngày nay tuy đời sống vật chất nâng lên nhưng đời sống tâm hồn lại tụt xuống, vì sao lại vậy? Chính là bởi chúng ta đã chọn cho mình thứ hạnh phúc ràng buộc, ràng buộc vào vật chất ngoài thân. Nói cách khác, chúng ta đã chọn sai đường. Giống như Jon Jandai - Một "diễn giả nông dân" nổi tiếng người Thái Lan đã từng nói: "Cuộc sống vốn rất dễ dàng, sao chúng ta phải làm cho nó trở nên khó khăn đến như vậy"?

Chuột đào hang một đêm được ổ, chim làm tổ không quá hai ngày, vậy cớ gì chúng ta phải lao tâm khổ tứ vì nơi ở miếng ăn? Phải chăng vì muốn hơn người, vì tâm đố kỵ, vì chứng tỏ bản thân? Hạnh phúc là sống cho chính mình chứ không phải chạy theo cái bóng của kẻ khác.

Đừng dựa vào người khác, hãy tự mình tìm kiếm hạnh phúc
"Cuộc sống vốn rất dễ dàng, sao chúng ta phải làm cho nó trở nên khó khăn đến như vậy"? (Ảnh: Pexels).

Tình yêu cũng vậy, bạn chỉ thực sự hạnh phúc khi ở bên một người không những hiểu mình mà còn giúp mình đề cao tâm tính. Tâm thiện thì đời mới vui, lòng trong sáng thì đường mới thênh thang nhẹ bước. Còn hôn nhân lại là phạm trù của định số, ví như dép có đôi, người có cặp, duyên chưa đến kiếm tìm vô ích, người không nợ cưỡng cũng bằng không. Vậy phải chăng điều duy nhất mà mỗi chúng ta cần làm đó là tu dưỡng chính mình, hoàn thiện chính mình, việc còn lại hãy để thời gian ghi nhận. Duyên đủ, nợ đầy thì người kia khắc đến.

Có câu “Không sợ đường xa, chỉ sợ đường sai", chúng ta phần nhiều đều vì cuộc sống xô bồ vội vã mà bị cuốn trôi theo, không cho mình một khoảng thời gian để sống chậm, sống lặng, để suy nghĩ về chính mình: Ta là ai? Ta cần gì? Chỉ khi nào chúng ta hiểu được bản thân mới có thể hiểu được cuộc đời. Cuộc sống bản chất vốn dĩ rất giản đơn, hạnh phúc bản thân cũng vô cùng bình dị, có chăng chỉ chính mình tự làm khó mình thôi. Vậy nên: trước tìm chính mình, sau mới tìm sự nghiệp. Hiểu được bản thân ắt hiểu được người, được đời...

Cuối cùng, xin khép lại lời mạn đàm bằng những câu thơ về chủ đề hạnh phúc của nữ thi sỹ Hồng Oanh:

"Giữa dòng người giăng giăng
Tôi hỏi thăm đường về Hạnh Phúc
Người ta chỉ tôi rằng
Có thể đi thẳng, đi xiên, đi tắt, đi vòng
Đến ngã bảy, ngã ba rẽ lối nào cũng được.
Có nghìn vết xe lăn nhưng đừng dẫm lên vết xe của người đi trước,
Những vết xe kia cũng mới chỉ dò đường.

Người ta dặn thêm rằng
Đừng hỏi thăm nhiều, đừng ham bóng mát
Hãy cứ đi đến tận cùng khao khát
Sẽ thấy đâu là lối của mình.
Tất nhiên, có kẻ xin đường
Có kẻ thích chọc gậy vào bánh xe người khác,
Có kẻ còi to đòi vượt trước
Có kẻ không học luật bao giờ.

Tôi miết bàn chân cho chân cứng đá mềm
Rồi tự đan một chiếc sàng khôn mới
Giữa chín phương trời, giữa mười phương đất
Tôi lựa cho mình Tâm đạo. Rồi đi"…
(Tôi hỏi thăm đường về hạnh phúc - Hồng Oanh).

Minh Vũ



BÀI CHỌN LỌC

Hạnh phúc đến từ đâu?