Sinh tử có số phú quý do Trời, Thiên tử cũng không thể thay đổi được

Giúp NTDVN sửa lỗi

Ngày nay có khá nhiều người cho rằng mọi việc xảy ra với mình đều là ngẫu nhiên, là may rủi, và là ý chí cũng như nỗ lực phấn đấu của họ mà có. Tuy nhiên, có rất nhiều việc gọi là "ngẫu nhiên" đó dường như có một sức mạnh siêu nhiên nào kiểm soát khiến nó ắt phải xảy ra như thế, khiến họ cũng phải than "lực bất tòng tâm", và "mưu sự tại nhân, thành sự tại Thiên"...

Tục ngữ có câu: "Sinh tử có số". Diêm Vương nói canh 3 chết thì không thể sống được tới canh 5. Cổ nhân tin rằng, con người lúc chết không những giờ giấc đã định mà ngay cả cách thức chết ra sao cũng sớm được an bài.

Thời nhà Đường có vị quan Thái tử Thông sự Xá nhân tên là Vương Biêu. Ông Vương từng nói:

“Tai hoạ của con người tất cả đều có liên quan đến vận mệnh của mình. Vận mệnh, sự nghiệp của con người sớm đã được an bài rồi. Vậy nên không phải cát thì là hung, khi nào đến cũng là được định trước rồi. Xưa kia Thái hậu Võ Tắc Thiên giết thế tử nhà Đường, thế tử bị đưa đến Đại Lý Tự phán tội chết. Thế tử thở dài nói: “Nếu như ta đã không tránh khỏi cái chết, vậy hà tất phải vấy bẩn gươm đao!". Nói rồi nửa đêm lấy dây áo treo cổ tự vẫn. Tuy nhiên đến khi trời sáng lại tỉnh dậy, vừa nói vừa cười, lại ăn uống vui vẻ cứ như đang ở hoàng cung vậy.

Lúc thế tử tỉnh dậy nói: “Ta vừa chết, quan âm phủ liền tức giận nói với ta: ‘Ngươi cần phải bị giết chết, sao lại tự mình đến đây? Mau trở về chịu tội hình!’. Thế tử hỏi duyên cớ làm sao? Quan âm phủ dở sổ sinh tử ra cho thế tử xem. Vì đời trước thế tử giết người cho nên đời này phải chịu trả oán. Thế tử biết được nguyên do cho nên lúc bị chém mà nét mặt không mảy may biến sắc”.

(Nguồn: “Thái Bình Quảng Ký")

Con người đến thế gian, khi nào tới, lúc nào đi tất cả đều có định số. Đời trước gieo nhân, đời này gặt quả, hành thiện tích đức, làm ác thì tạo nghiệp, không có chuyện nợ rồi không trả.

Cổ nhân xưa nay đều tin vào Thiên mệnh, thừa nhận con người ta sinh ra đều có số mệnh, phú phú tại thiên, sống chết do Trời định. Tuy nhiên con người xã hội ngày nay đối với vấn đề này, người bán tín, kẻ chẳng tin, coi kính Thần kính Trời là mê tín. Họ chỉ tin vào khoa học chứng thực, điều gì khoa học không chứng thực được thì không tin. Tuy nhiên vũ trụ rộng lớn, những chỗ mê mà con người chưa thể lý giải lại quá nhiều.

Vũ trụ
Vũ trụ rộng lớn, nhưng cái mê của con người còn quá nhiều. (Ảnh minh hoạ)

Phú quý do Trời, hoàng đế cũng chẳng thể thay đổi

Một lần Tống Nhân Tông từ ngoài điện bước vào thì nghe thấy hai thị tòng thường ngày hay hầu hạ mình đang tranh luận điều gì đó. Hai người tranh luận rất quyết liệt. Tống Nhân Tông thấy vậy liền gọi hai người lại hỏi chuyện, hoá ra hai người họ đang tranh luận cuộc đời sang hèn là do ai định. Người A nói: “Sang hèn là do Trời định", người B nói: “Sang hèn do hoàng đế định".

Tống Nhân Tông nghe xong trầm tư một lúc rồi quyết định dùng một cách để thử kiểm tra. Ông sai người mang hai chiếc hộp nhỏ đến sau đó bí mật viết lên hai mảnh giấy với nội dung giống nhau rồi để vào trong. Trên hai mảnh giấy viết: “Ai đến chỗ khanh trước, trẫm ban cho chức quan cấp sự, phiền khanh hãy thay ta thi ân cho người đó". Xong xuôi Tống Nhân Tông sai người B (Người cho rằng phú quý do hoàng đế định) mang một hộp đến Nội Đông Môn Ty (Bộ phận chuyên sắp đặt chức quan trong triều đình). Tống Nhân Tông cố ý để người đó đi được nửa đường rồi mới sai người A (Người cho rằng phú quý do Trời định) mang chiếc hộp còn lại đến Nội Đông Môn Ty.

Không lâu sau đó Nội Đông Môn Ty dâng sớ cho người A làm quan cấp sự chứ không phải người B. Tống Nhân Tông giật mình kinh ngạc không hiểu nguyên do làm sao nên đã cho điều tra nguyên do. Hoá ra người B đi được nửa đường thì bị vấp ngã trọng thương ở chân không thể đi được bình thường nữa nên tuy xuất phát trước nhưng vẫn đến sau. Biết được nguyên do, Tống Nhân Tông phải thốt lên rằng: Mệnh do trời định, phú quý do Trời. Ngay cả thiên tử cũng chẳng cách nào thay đổi được.

(Nguồn: “Năng Cải Trai Mạn Lục" của Ngô Tăng triều Tống)

Vua Tống Nhân Tông
Vua Tống Nhân Tông. (Ảnh: Wikipedia)

Đời người là vở kịch mà trước khi sinh vai diễn đã định rồi

Lưu Thái Sư triều Minh tên gọi là Lưu Kiện, người Lạc Dương. Khi Lưu Thái Sư mới sinh được hơn một tháng, có một tăng nhân hoá duyên đi ngang qua nhà. Vừa nhìn thấy Lưu Thái Sư liền nói: “Đứa trẻ này 7 lần chết mà không chết, qua 40 tuổi làm đến quan nhất phẩm, thọ ngoài trăm tuổi". Người nhà nghe xong liền ghi nhớ lời dự ngôn của vị tăng nhân đó.

Trước lúc Lưu Thái Sư 40 tuổi, quả nhiên đại nạn trùng trùng, tuy nhiên lần nào cũng vậy đều có quý nhân tương trợ, Thần linh bảo hộ, gặp hung hóa cát. Tất cả qua 7 lần thoát chết đầy ngoạn mục.

Lần thứ nhất: Khi ấy Lưu Thái Sư ngồi đọc sách trong ngôi miếu cổ, nửa đêm bỗng dưng mưa to gió lớn, sét đánh ầm ầm khiến bức tường cũ trong ngôi miếu bị sập đổ lên người Lưu Thái Sư. Mãi đến sáng hôm sau có người phát hiện ra cứu thoát.

Lần thứ hai: Trên đường vào kinh ứng thí, giữa đường gặp phải nhóm cướp. Sau khi chúng cướp hết tiền của liền trói Lưu Thái Sư lại vùi vào trong tuyết, suýt chút nữa thì bị đông cứng mà chết, may thay có người đi đường phát hiện cứu sống.

Lần thứ ba: Khi tham gia thi hội, đột nhiên trường thi bị cháy, Lưu Thái Sư không có đường chạy, cuối cùng phải mạo hiểm chạy xuyên qua đám cháy mới thoát được thân.

Lần thứ tư: Một hôm đến nhà bạn ăn cơm, chủ nhà sợ có khách về trước nên đã khoá cửa lại. Ai ngờ đột nhiên nhà lại bị lửa cháy, rất nhiều người đều bị chết cháy hôm đó, duy chỉ có mình Lưu Thái Sư thoát nạn.

Lần thứ năm: Lần này Lưu Thái Sư bị bệnh phong hàn, hôn mê 3 ngày 3 đêm mới tỉnh.

Lần thứ sáu: Lưu Thái Sư cùng đoàn đi sứ, giữa đường thuyền bị sóng to đánh vỡ, ông phải bám vào tấm ván trôi nổi trên sống mấy ngày mới được cứu.

Lần thứ bẩy: Hôm ấy Lưu Thái Sư đang nằm ngủ trưa, đột nhiên nhìn thấy một con mèo chạy đến bên cạnh. Vừa lúc đó có một tia sáng loé lên kèm theo tiếng sấm dữ dội. Tia sét đánh trúng con mèo khiến nó chết ngay tại chỗ, Lưu Thái Sư sợ quá cũng ngất luôn, mãi tới nửa ngày sau mới tỉnh dậy.

Lưu Thái Sư Lưu Kiện
Lưu Thái Sư Lưu Kiện. (Ảnh: Phạm vi được sử dụng)

Tất cả 7 lần đại nạn này đều xảy ra trước lúc ông 40 tuổi. Sau 40 tuổi trở đi Lưu Thái Sư bắt đầu cuộc sống bình an, con đường quan trường cũng ngày càng rộng mở, sau trở thành trọng thần tâm phúc của hoàng đế, được Hiếu Tông hoàng đế coi như cánh tay phải đắc lực của quốc gia. Cuối cùng ông trở thành tể tướng, dưới một người trên vạn người.

Sau khi Võ Tông Hoàng đế lên ngôi, Lưu Kiện thôi chức tể tướng nhưng làm nguyên lão tiên triều. Võ Tông ban cho ông chức quan Thái sư. Khi sách “Thất Tu Loại Cảo” hoàn thành, Lưu thái sư vẫn còn mạnh khỏe, khi đó ông đã 107 tuổi rồi.

(Nguồn: “Thất Tu Loại Cảo")

Vận mệnh đạo tặc cũng liên quan đến số Trời

Năm Chính Thống thứ 14 đời Minh, tại Quảng Châu có một tên đạo tặc tên là Hoàng Tiêu Dưỡng, vì phạm tội nhiều lần nên bị bắt giam vào nhà ngục giam hơn 10 năm.

Một hôm chiếc chõng tre mà Hoàng Tiêu Dưỡng thường nằm đột nhiên nảy mầm đâm lá. Cùng giam trong đại lao đó có một phạm nhân biết coi toán mệnh thường xuyên qua lại với Hoàng Tiêu Dưỡng liền bói cho hắn một quẻ, cho rằng cơ hội tẩu thoát của hắn đã đến. Hoàng Tiêu Dưỡng vô cùng vui mừng liền tìm cách phá xiềng xích trên người rồi trốn ngục. Sau khi ra ngoài, Hoàng Tiêu Dưỡng liền trốn ra biển làm đạo tặc. Thời gian qua đi, số người theo Hoàng Tiêu Dưỡng lên tới hơn vạn người, hắn liền dựng cờ xưng đế, tung hoành ngang dọc trên biển cả.

Đến tháng 2 năm Cảnh Thái thứ nhất, triều đình phái Đô đốc Đổng Hưng thống lĩnh quân đi thảo phạt Hoàng Tiêu Dưỡng. Vào một đêm thượng tuần tháng 3 có một ngôi sao lớn rơi xuống khu vực bờ Nam con sông. Khi đó trong quân có người biết xem thiên tượng tên là Mã Thức. Đổng đô đốc hỏi Mã Thức: “Sao lớn rơi xuống bờ Nam con sông là có điềm gì?”. Mã Thức xem quẻ rồi căn cứ vào quẻ tượng nói: “Hiện nay đang là đầu tháng 3, đến tháng 4 thì có thể bắt được Hoàng Tiêu Dưỡng".

Vậy là khí thế quân sĩ bừng bừng nhất tâm công đánh, quả nhiên vào một ngày tháng 4 hai bên giao chiến tại Đại Châu Đầu, quân của Hoàng Tiêu Dưỡng đại bại, Hoàng Tiêu Dưỡng trúng tên nên bị quân triều đình bắt sống, còn tàn quân, ác đảng còn lại phần lớn đầu hàng.

Một vị học giả họ Trần than rằng: “Chõng làm bằng tre khô mà mọc cành đâm lá là điềm báo cái loạn Tiêu Dưỡng. Sao lớn rơi xuống là điềm báo cái chết của Tiêu Dưỡng. Vận mệnh của đạo tặc cũng có số Trời, điều gì cũng được báo trước, mọi sự chẳng phải là ngẫu nhiên”.

(Nguồn: “Thông Ký")

Số trời
Vận mệnh đạo tặc cũng liên quan đến số trời. (Ảnh: Pixabay)

Cả đời Thái Xác được một Đạo nhân nói trước

Thái Xác là đại thần triều Bắc Tống, tên chữ là Trì Chính, là người Tấn Giang, ở Tuyền Châu (Trung Quốc). Lúc ông làm quan Phủ giới Đề cử, trong huyện có một người nằm mộng đi đến quan phủ, chỉ thấy trên đại điện có bốn vị thân phận tôn quý đều mặc y phục có thêu hoa văn rồng bay uốn lượn, đầu đội mũ quan. Lúc này bên cạnh có người chỉ vào anh ta nói: “Đây là chỗ ngồi thứ tự tể tướng triều Tống. Người này ngẩng đầu lên xem, thấy Trì Chính ngồi ở vị trí sau cùng. Sau khi tỉnh lại người này có chút nghi hoặc không hiểu, bởi khi ấy Trì Chính mới vừa nhậm chức Phủ giới Đề cử, muốn làm tể tướng thật quá viển vông.

Mãi sau này khi Trì Chính thực sự làm tới chức tể tướng rồi lại bị phạt đến Lĩnh Nam người này mới hiểu ra. Hoá ra Trì Chính là vị tể tướng thứ tư bị lưu đày đến Lĩnh Nam.

Nghe nói khi còn trẻ Trì Chính từng nằm mộng, trong mộng có một vị Thần Tiên nói với ông rằng khi phụ thân ông làm trạng nguyên thì ông có thể làm chấp chính. Trì Chính tỉnh lại thấy thật buồn cười, nguyên nhân bởi phụ thân ông đã cao tuổi rồi, sao có thể làm trạng nguyên chứ? Ấy vậy mà sau này khi Trì Chính làm chấp chính thì cha ông là Thái Hoàng Thường lại đỗ trạng nguyên năm đó.

Không chỉ có vậy, Trì Chính lúc còn trẻ từng gặp một vị Đạo nhân. Vị đạo nhân này nói với ông những dự ngôn về tương lai. Lúc đó Trì Chính có một người bạn tên là Trương Thực, hai người gia cảnh tương đồng, cuộc sống khó khăn. Có một lần hai người cùng nhau ra ngoài du ngoạn, trên đường gặp một đạo nhân, vị đạo nhân đó quan sát Trì Chính, sau một hồi nói: “Người tướng mạo rất giống Lý Đức Dụ (Lý Đức Dụ là tể tướng triều Đường sau bị đày đến Hải Nam). Trì Chính cho rằng vị Đạo nhân này đang đùa mình nên thuận miệng trêu lại nói: “Vậy sau này tôi có thể làm tể tướng sao?”. Vị Đạo nhân đáp “Có thể". Trì Chính nghe xong lại cười lớn hơn rồi hỏi tiếp: “Vậy phải chăng tôi cũng sẽ giống Lý Đức Dụ bị đày đến phương nam?”. Vị Đạo nhân trả lời tiếp: “Đúng vậy".

Vị đạo nhân sau đó còn nói Trương Thực rằng, sau này khi nhà anh đủ 50 người thì anh sẽ làm chức khanh giám. Nói xong quay sang bảo với Trì Chính: “Khi ấy anh sẽ chết”. Trì Chính và Trương Thực nghe xong đều cười lớn, cho rằng hai người đã gặp kẻ điên.

Sau này mọi việc thực sự diễn ra đúng như những gì vị Đạo nhân đó dự ngôn. Trì Chính làm tể tướng một thời gian rồi bị đày đến Tân Châu, sống ở Tân Châu được 5 năm, một hôm nhận được thư của bạn, trong thư bạn của Trì Chính nói mình đã được thăng làm Tư nông khanh, cả nhà có 50 người đang sống ở kinh thành, cuộc sống khó khăn.

Đọc xong thư bạn, đột nhiên Trì Chính nhớ lại vị đạo nhân khi xưa, dự ngôn đều chính xác, chỉ còn thiếu việc mình chưa chết mà thôi. Tuy nhiên chẳng được mấy ngày sau, Trì Chính bệnh cũ tái phát qua đời.

Ngày nay có khá nhiều người cho rằng mọi việc xảy ra với mình đều là ngẫu nhiên, là may rủi, và là ý chí cũng như nỗ lực phấn đấu của họ mà có. Tuy nhiên, có rất nhiều việc gọi là "ngẫu nhiên" đó dường như có một sức mạnh siêu nhiên nào kiểm soát khiến nó ắt phải xảy ra như thế, khiến họ cũng phải than "lực bất tòng tâm", và "mưu sự tại nhân, thành sự tại Thiên"...

Cuộc đời một người từ khi sinh ra đến lúc chết đi, tất cả đều đã được an bài mà không một sức người nào có thể thay đổi. Ngay cả khoa học chứng thực ngày nay cũng chẳng thể chứng nghiệm được những sự việc huyền bí như vậy. Vũ trụ rộng lớn, chỗ mê khó bề lý giải còn vô tận. Thiện ác tương báo, nhân quả tuần hoàn chính là luật trời an định, phú quý, sang giàu trong đời vạn sự chỉ có thể tuỳ kỳ tự nhiên.

Vũ Minh (biên dịch)

Tác giả: Châu Huệ Tâm



BÀI CHỌN LỌC

Sinh tử có số phú quý do Trời, Thiên tử cũng không thể thay đổi được