Thơ: NHÂN SINH CẢM NGỘ

Giúp NTDVN sửa lỗi

Trí huệ và hiểu biết; Đối nghịch với cái tôi. Càng siêu xuất hơn người; Cái tôi càng bé nhỏ.

Chỉ tâm tính của bạn
Nói lên bạn là ai
Không phải là tiền tài
Cũng không là danh vọng...

Trần gian đầy biến động
Nhân thế vốn vô thường
Những vận hạn tai ương
Thảy là do tạo nghiệp

Trí huệ và hiểu biết
Đối nghịch với cái tôi
Càng siêu xuất hơn người
Cái tôi càng bé nhỏ

Hương thơm và ngọn gió
Còn vô tướng vô hình
Huống hồ chuyện Thần linh
Mắt thường sao thấy được?

Gieo nhân lành khi trước Nhận quả Thiện về sau
Gieo nhân lành khi trước; Nhận quả Thiện về sau. (Ảnh chụp màn hình)

Gieo nhân lành khi trước
Nhận quả Thiện về sau
Cao xanh lắm nhiệm màu
Với an bài vi diệu

Đôi khi thừa hoặc thiếu
Cũng vẫn là "cực đoan"
"Thủ trung" mới vẹn toàn (*)
Đại đạo nằm chính giữa...

Lâu rồi không nhớ nữa
Có câu chuyện kể rằng
Xưa có vị phú ông
Đi chùa cầu may mắn

Giữa không gian tĩnh lặng
Khách tục vào dâng hương
Xin hóa giải tai ương
Mong mọi điều tốt đẹp

Làm việc nghỉ ngơi một ngày trong chùa, khởi đầu bằng tiếng chuông, và dừng lại nghỉ ngơi cũng bằng tiếng chuông.
Vừa rồi thí chủ gõ; Thành bốn tiếng chuông đồng. (Ảnh: Wikipedia)

Sư trụ trì lễ phép:
"Mời thí chủ đánh chuông
Theo tục lệ thông thường
Hãy gióng đều ba tiếng"

Phú ông xuất một niệm
"Thừa hơn thiếu", tội gì!
Đầu toan tính hữu vi
Tay gõ liền bốn tiếng!

Cao tăng bèn chép miệng:
"Ngài lỡ mất duyên rồi
Ba tiếng là đủ thôi
Tượng trưng: phúc - lộc - thọ

Vừa rồi thí chủ gõ
Thành bốn tiếng chuông đồng
Là: 'Tứ đại giai không'
Hết thảy đều không có!"
...
Nhân sinh là thế đó
Luôn vun vén cho mình
Thân tại cõi vô minh
Niệm niệm đều vướng chấp...

Biết kính Trời tín Phật
Tâm thái sẽ an bình
Tu khứ danh lợi tình
Ấy là người đắc Đạo.

FB: Vô danh cư sỹ

(*) "Thủ trung": Khái niệm và nội hàm của "Thủ trung" nguyên được giảng trong Phật Pháp.



BÀI CHỌN LỌC

Thơ: NHÂN SINH CẢM NGỘ