Thơ: QUAY VỀ AN NHIÊN...

Giúp NTDVN sửa lỗi

Ta tìm được chính ta; Giữa xô bồ cuộc sống; Dòng đời không biến động; Khi tâm mình an nhiên.

"Nếu lỡ em biến mất
Anh có tìm em không?
Giữa biển trời dài rộng
Lòng người thì rất nông"...(*)

Vậy em đừng 'biến mất'
Hãy đọc: "Chuyển Pháp Luân" (**)
Biển trời tuy dài rộng
Vẫn không rời Phúc âm...

Rơi xuống cõi hồng trần
Ai cũng từng 'đi lạc'
Đúng-sai và Thiện-ác
Hết thảy đang đồng tồn

Qua nhiều kiếp trầm luân
'Sinh thành' và 'biến mất'
Mấy ai từng siêu xuất
Khỏi vô thường, khổ đau?

Người ta lạc mất nhau
Trong luân hồi Tam giới
Giữa thời-không vời vợi (***)
Nhân sinh vốn mê hồ

Danh-lợi-tình như mơ
Trần gian đầy giả tướng
Pháp từ bi vô lượng
Đang cứu vớt muôn loài

'Quay trở về' đi thôi!
Sẽ không còn 'biến mất'
Những vui buồn, thổn thức
Cũng về trong an hòa...

Ta tìm được chính ta
Giữa xô bồ cuộc sống
Dòng đời không biến động
Khi tâm mình an nhiên.

FB: Vô danh cư sỹ
__________________

(*) Khổ thơ đầu nguyên trích dẫn từ một thi phẩm trong tập sách của Trịnh Nam Trân và Kỳ Anh.

(**) "Chuyển Pháp Luân": Cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, pháp môn tu luyện thượng thừa thuộc Phật gia giảng về nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn giúp cho bản thể, tâm tính, uy đức và tầng thứ sinh mệnh đồng thăng hoa... Quý độc giả hữu duyên có thể vui lòng tìm hiểu thêm tại đường link dưới đây:

https://vi.falundafa.org/book/zfl_html/index.html

https://vi.falundafa.org/

(***) 'Thời-không': chỉ các thời gian và không gian khác nhau [diễn giải theo câu chữ bề mặt].



BÀI CHỌN LỌC

Thơ: QUAY VỀ AN NHIÊN...