Chính quyền Biden cần rút ra bài học từ cuộc cách mạng năng lượng xanh thảm họa của Đức (Phần 2)

Giúp NTDVN sửa lỗi

Quá trình sản xuất xe điện tạo ra nhiều CO2 tới mức phải mất 9 năm một chiếc ô tô điện mới thực sự trở nên xanh so với ô tô chạy bằng động cơ diesel. Trong khi đó, việc phụ thuộc nguồn cung từ Trung Quốc tạo ra những mối lo về nhân quyền trong chuỗi cung ứng. Không những thế, nó còn tạo ra những nguy cơ lớn về mặt chiến lược đối với Mỹ.

Mời độc giả đọc: Chính quyền Biden cần rút ra bài học từ cuộc cách mạng năng lượng xanh thảm họa của Đức (Phần 1).

Cách mạng xanh làm tăng phát thải CO2 và làm hại môi trường

Energiewende của Đức đã thành công trong việc giảm đáng kể lượng khí thải carbon trên toàn quốc, nhưng đó chỉ là lượng khí thải trong phạm vi biên giới của Đức. Nếu họ đo lượng khí thải thực tế tạo ra trên toàn cầu, họ sẽ phát hiện ra rằng pin, tấm pin mặt trời và xe điện mà họ nhập khẩu đã làm tăng đáng kể lượng khí thải CO2.

Xe điện đi kèm với một “khoản nợ carbon”. Điều này liên quan đến thực tế là sản xuất pin điện, một ngành được dự báo sẽ đạt tới 100 tỷ USD vào năm 2025, gây ô nhiễm rất lớn. Một báo cáo năm 2018 của Hội đồng Quốc tế về Giao thông Sạch, một tổ chức ủng hộ năng lượng xanh, lưu ý rằng việc sản xuất pin EV ở Trung Quốc, nơi sản xuất hơn một nửa số pin lithium-ion trên thế giới, tạo ra lượng CO2 nhiều hơn 60% so với việc sản xuất động cơ chạy bằng xăng truyền thống.

Một báo cáo của Diễn đàn Kinh tế Thế giới, một tổ chức ủng hộ năng lượng tái tạo khác, tuyên bố rằng lượng nhiên liệu hóa thạch cần thiết để chế tạo xe điện vượt quá rất nhiều mức để sản xuất ô tô chạy bằng khí đốt. Theo đó, “ở Đức, một chiếc ô tô điện cỡ trung phải di chuyển trung bình 125.000 km để có thể so sánh ngang với một chiếc ô tô chạy dầu diesel [về lượng khí thải CO2], và 60.000 km khi so với một chiếc ô tô chạy bằng xăng. Phải mất chín năm để một chiếc ô tô điện trở nên xanh hơn một chiếc ô tô chạy bằng động cơ diesel”. Trong khi đó, pin xe điện có tuổi thọ từ 10 đến 20 năm.

Các khoáng chất đất hiếm cần thiết cho việc sản xuất các tấm pin mặt trời, tuabin gió và pin EV bao gồm những thứ như lithium, niken, coban, mangan và graphite.... Đồng cũng rất cần thiết cho việc xây dựng các đường dây điện kéo dài để kết nối lưới điện với các nguồn năng lượng tái tạo ở xa, chẳng hạn như các trang trại gió ngoài khơi và các nhà máy năng lượng mặt trời ở xa.

Chính quyền Biden cần rút ra bài học từ cuộc cách mạng năng lượng xanh thảm họa của Đức (Phần 2)
Toàn cảnh mỏ đất hiếm Steenkampskraal (SKK) vào ngày 29/07/2019, cách thị trấn Vanrhynsdorp thuộc Western Cape Nam Phi khoảng 8km. Các khoáng chất đất hiếm được sử dụng trong sản xuất nam châm cực mạnh, được sử dụng trong xe điện, tuabin gió, robot và nhiều ứng dụng khác. (Ảnh: RODGER BOSCH / AFP qua Getty Images)

Theo một báo cáo của Cơ quan Năng lượng Quốc tế (IEA), để đáp ứng các mục tiêu khí hậu của Thỏa thuận Paris, sản lượng các khoáng chất này sẽ phải tăng gấp sáu lần so với hiện nay vào năm 2040.

Việc khai thác các vật liệu này tiêu tốn nhiều năng lượng và có thể tàn phá môi trường địa phương. Ví dụ, Lithium, chỉ chiếm khoảng 1% lượng đá được dùng để khai thác, gây ra sự phá hủy các vùng đất lớn trong quá trình khai thác. Khai thác lithium và đồng cũng đòi hỏi một lượng nước khổng lồ, gây căng thẳng đối với các nguồn tài nguyên thiên nhiên. Coban thường được khai thác bởi lao động nô lệ trẻ em ở châu Phi. Và quá trình tinh chế thải ra các kim loại nặng độc hại và các chất ô nhiễm khác vào đất và nước.

Việc lắp đặt các tấm pin mặt trời yêu cầu những mảnh đất rộng lớn và việc di dời động thực vật hoang dã. Tua bin gió giết chết chim và dơi. Và vấn đề thải bỏ những khoáng chất thường gây độc hại, một khi pin, tua-bin và các tấm pin mặt trời hết công dụng, vẫn chưa được giải quyết.

Vấn đề nhân quyền với nguồn cung từ Trung Quốc

Theo báo cáo của IEA, “việc sản xuất của nhiều nguyên liệu phục vụ chuyển đổi năng lượng có tính tập trung hơn so với dầu hoặc khí đốt tự nhiên… ba quốc gia sản xuất [nguyên liệu năng lượng xanh] hàng đầu thế giới kiểm soát hơn 3/4 sản lượng toàn cầu”.

Những nước thống trị trong thị trường này là Cộng hòa Dân chủ Congo (DRC) và Trung Quốc, cùng kiểm soát phần lớn việc sản xuất nhiều loại khoáng sản năng lượng tái tạo thiết yếu. “Thị phần tinh chế của Trung Quốc là khoảng 35% đối với niken, 50 - 70% đối với liti và coban, và gần 90% đối với các nguyên tố đất hiếm”, báo cáo cho biết.

Nước Đức phải vật lộn với những hậu quả đạo đức của cách mạng năng lượng Energiewende. Quốc hội Đức xác định rằng các tấm pin mặt trời mà họ mua từ Trung Quốc đang được sản xuất trong "điều kiện diệt chủng" và lao động nô lệ.

Chính quyền Biden cần rút ra bài học từ cuộc cách mạng năng lượng xanh thảm họa của Đức (Phần 2)
Công nhân lắp đặt các tấm pin mặt trời tại công trường xây dựng dự án quang điện công suất 40MW ở Hoài An, Trung Quốc, hôm 11/06/2018. (Ảnh: VCG / VCG qua Getty Images)

“Mọi người nghĩ rằng họ rất có đạo đức với năng lượng gió, mặt trời, xe điện v.v.", ông Hartley nói. "Nhưng khi quý vị nhìn vào cơ sở của những thứ này, thì đó là những thứ khá nguy hiểm theo quan điểm nhân quyền, chứ chưa nói đến các vấn đề chiến lược”.

Mối nguy về mặt chiến lược

Vào tháng 2, những vấn đề chiến lược về năng lượng được đưa ra trước khi Nga xâm lược Ukraine, và Đức phát hiện ra mức độ nguy hại của việc phụ thuộc quá nhiều vào các nhà cung cấp ngoại quốc không thân thiện. Gió và mặt trời, những thứ mà họ đã đặt cược rất nhiều, được chứng tỏ không có khả năng lấp đầy những khoảng trống tạo ra từ các chính sách năng lượng của họ. Lệnh cấm vận đối với xuất khẩu của Nga, cùng với những lời đe dọa trả đũa từ Nga nhằm cắt nguồn cung cấp năng lượng quan trọng cho phương Tây, đã giáng đòn nặng nề vào Đức.

Vào tháng 5, giá nhà sản xuất của Đức đã tăng 33,6% trong một năm, mức tăng lớn nhất kể từ khi việc thu thập dữ liệu bắt đầu vào năm 1949, phần lớn là do chi phí năng lượng leo thang. Giá năng lượng tăng 87,3% so với một năm trước đó; giá khí đốt tự nhiên tăng 154,8%.

Một cuộc kiểm tra cấp liên bang của Đức vào tháng 3 đã cảnh báo về tình trạng thiếu năng lượng và mất điện trên khắp nước Đức, cũng như việc phân phối hạn mức điện trong người tiêu dùng và ngành công nghiệp. Với sự gia tăng mạnh mẽ của chi phí đầu vào, báo cáo cho biết “Đức có nguy cơ mất khả năng cạnh tranh cùng với sự chấp nhận đối với chuyển đổi năng lượng”. Tuần trước, Đức đã nâng mức rủi ro khí đốt lên mức “báo động”, mức cao thứ hai sau “tình trạng khẩn cấp”.

Chính quyền Đức có thể sớm phải lựa chọn các công ty thiết yếu hơn để phân bổ nguồn cung năng lượng khan hiếm. Như thường lệ đối với các chính sách công nghiệp của chính quyền, Energiewende cuối cùng có thể gây hại cho ngành công nghiệp đến mức giải pháp duy nhất là chính quyền gia tăng can thiệp để giải cứu.

Trên khắp châu Âu, một số công ty bắt đầu đóng cửa vào tháng 6 khi không thể cạnh tranh với các công ty nước ngoài có chi phí năng lượng thấp hơn nhiều. Một quốc gia không chuyển đổi sang năng lượng tái tạo là Trung Quốc.

Báo cáo Chính sách Đối ngoại tháng 6 cho biết, trong khi Trung Quốc đang nhanh chóng xây dựng ngành công nghiệp sản xuất pin để xuất khẩu, “nước này tiếp tục tăng cường than” cho nền sản xuất năng lượng nội địa. Trung Quốc đã mở rộng hoạt động khai thác than của mình thêm 300 triệu tấn vào năm 2022, “gần tương đương sản lượng hàng năm của toàn bộ Liên minh châu Âu”. Báo cáo lưu ý rằng Trung Quốc đang ưu tiên sự ổn định về năng lượng và khả năng cạnh tranh về chi phí, trong khi "đối thủ cạnh tranh chính của Trung Quốc, Mỹ, hiện đang gặp phải tình trạng gián đoạn nguồn cung ngày càng thường xuyên khi nước này tìm cách chuyển đổi hệ thống điện lớn thứ hai thế giới sang năng lượng tái tạo".

Chính quyền Biden cần rút ra bài học từ cuộc cách mạng năng lượng xanh thảm họa của Đức (Phần 2)
Một người đàn ông đẩy xe thực phẩm của mình đến gần nhà máy điện than Shanghai Waigaoqiao Power Generator Company ở Thượng Hải vào ngày 22/03/2016. (Ảnh: JOHANNES EISELE / AFP qua Getty Images)

Những rủi ro chiến lược trong canh bạc xanh của ông Biden không chỉ ảnh hưởng tới người tiêu dùng và ngành công nghiệp mà còn cả quân đội của nước Mỹ. Tiếp cận năng lượng thường có ý nghĩa quyết định trong các cuộc xung đột quân sự. Một trong những lý do khiến Đức và Nhật bị đánh bại trong Chiến tranh thế giới thứ hai là do họ không có khả năng cung cấp nhiên liệu cho tàu, máy bay và xe tăng của họ. Ngày nay, trong khi tàu ngầm và tàu sân bay của Mỹ chạy bằng năng lượng hạt nhân, phần lớn quân đội của chúng ta vẫn chạy bằng các dẫn xuất từ ​​dầu mỏ; dầu diesel cho xe tăng và tàu thủy và nhiên liệu phản lực cho máy bay.

Trung Quốc không phải là nhà sản xuất dầu đáng kể, vốn là gót chân Achilles có tính chiến lược của họ. Tuy nhiên, việc chuyển đổi từ nhiên liệu hóa thạch sang năng lượng gió và mặt trời đã đảo ngược tình hình, khiến nền công nghiệp của Mỹ phụ thuộc vào Trung Quốc để cung cấp nguyên liệu thô cho năng lượng tái tạo, trong khi nước Mỹ có nguồn nhiên liệu hóa thạch dồi dào.

Chính quyền ông Biden có thể học được nhiều điều từ cuộc cách mạng năng lượng của Đức. Năng lượng gió và mặt trời là những công nghệ thiếu hiệu quả, không đáng tin cậy, gây ô nhiễm và tạo ra sự phụ thuộc nguy hiểm vào những nước không phải lúc nào cũng là bạn của Mỹ. Nhưng có vẻ chính quyền ông Biden không để ý đến bài học này.

Bài viết chỉ phản ánh quan điểm của tác giả, không nhất thiết phản ánh quan điểm của NTDVN.

Đức Duy

Theo Kevin Stocklin - The Epoch Times

Tác giả Kevin Stocklin là một nhà văn, nhà sản xuất phim và cựu giám đốc ngân hàng đầu tư. Ông đã viết kịch bản và sản xuất Tất cả chúng ta đang ngã xuống: Khủng hoảng Thế chấp Mỹ (We All Fall Down: The American Mortgage Crisis), một bộ phim tài liệu năm 2008 về sự sụp đổ của hệ thống tài chính thế chấp của Mỹ.



BÀI CHỌN LỌC

Chính quyền Biden cần rút ra bài học từ cuộc cách mạng năng lượng xanh thảm họa của Đức (Phần 2)