"Thôi Bối Đồ" đã dự đoán cái chết của Giang Trạch Dân và thảm kịch của xã hội Trung Quốc do dịch bệnh gây ra

Giúp NTDVN sửa lỗi

Thôi Bối Đồ của Viên Thiên Cang và Lý Thuần Phong vào đầu thời nhà Đường là một trong những dự ngôn nổi tiếng nhất trong lịch sử Trung Quốc và được hậu thế tôn sùng. Quẻ Tượng thứ 50 trong "Thôi Bối Đồ" đã miêu tả bi kịch xã hội do dịch bệnh gây ra và cái chết của Giang Trạch Dân; đồng thời, tượng này cũng chỉ ra rằng Trung Quốc sẽ sớm trải qua những thay đổi xã hội lớn.

1. "Thôi Bối Đồ" tiên đoán về cái chết của Giang Trạch Dân và thảm kịch của dịch bệnh

Tượng thứ 50

Sấm viết:

Thủy Hỏa tương chiến
Thời cùng tắc biến
Trinh hạ khởi nguyên
Thú quý nhân tiện

Tụng viết:

Hổ đầu nhân ngộ hổ đầu niên
Bạch mễ doanh thương bất trị tiền
Sài lang kết đội nhai trung tẩu
Bát tận phong vân thủy kiến thiên

Tạm dịch:

Sấm rằng:

Nước lửa tương chiến
Thời cùng thì biến
Trinh hạ mở đầu
Thú quý người rẻ

Tụng rằng:

Người đầu hổ gặp năm đầu hổ
Kho đầy gạo trắng chẳng đáng tiền
Sài lang kết bầy đi giữa phố
Quét sạch gió mây mới thấy trời

Trước hết, giải thích lời tiên tri của tượng thứ 50 trong "Thôi Bối Đồ".

‘Lửa’ trong câu “Nước lửa tương chiến” là phép ẩn dụ cho màu đỏ, ám chỉ ĐCSTQ; "nước" là phép ẩn dụ cho sức mạnh của công lý, và câu này là phép ẩn dụ cho cuộc chiến giữa các thế lực thiện và ác. “Thời cùng thì biến” có nghĩa là mọi thứ sẽ thay đổi khi mọi thứ phát triển đến cực điểm, khi quyền lực và sự chuyên chế của ĐCSTQ đã phát triển đến cùng cực, và mọi thứ sẽ bị đảo ngược ở các cực điểm, và xã hội Trung Quốc sẽ trải qua những thay đổi lớn.

Ý nghĩa ban đầu của "Trinh hạ khởi nguyên" là chu kỳ của Thiên Đạo và sự việc nhân gian. Điều này cho thấy rằng một chu kỳ lớn của Trời và con người sắp kết thúc (Trinh hạ), và cả Thiên Địa và thế giới sẽ trải qua những thay đổi lớn (khởi nguyên).

"Thú quý" chỉ "người đầu hổ" và các nhóm lợi ích của nó, và "người rẻ" chỉ những người dân bình thường. Tượng dự đoán thời đại của "Hổ Đầu Nhân" cùng với tập đoàn lợi ích quyền lực tài phú (Thú quý) gây họa loạn xã hội mà bách tính lê dân thì biến thành dân đen (Người tiện).

Sau đây là phần giải thích bài tụng của tượng thứ 50 trong Thôi Bối Đồ.

Trong câu "Hổ đầu nhân ngộ hổ đầu niên" (Người đầu hổ gặp năm đầu hổ), chữ ‘ngộ’ là đau khổ (xui xẻo) trong tiếng Trung Quốc cổ đại. Đề cập đến một người địa vị cao thuộc tuổi hổ (người đầu hổ) gặp xui xẻo trong năm hổ. Trong số tất cả các nhà lãnh đạo của ĐCSTQ, Giang Trạch Dân là người duy nhất thuộc hổ. Con hổ lớn cuối cùng, Giang Trạch Dân, chẳng phải đã không qua khỏi năm Nhâm Dần 2022 sao?

"Năm đầu hổ" trong câu "Hổ đầu nhân ngộ hổ đầu niên" có thể là chỉ năm hổ trắng, tức năm 2022.
"Năm đầu hổ" trong câu "Hổ đầu nhân ngộ hổ đầu niên" có thể là chỉ năm hổ trắng, tức năm 2022. (Wikipeadia commons)

"Bạch mễ doanh thương bất trị tiền" (Kho đầy gạo trắng chẳng đáng tiền) mô tả một hiện tượng xã hội đặc biệt sẽ xuất hiện trong tương lai sau khi Giang Trạch Dân qua đời, và hiện tượng này phù hợp với mô tả về bi kịch xã hội do "đại dịch" gây ra.

Trên thực tế, trong các lời tiên tri nổi tiếng trên thế giới, hầu như không có ngoại lệ, đều đề cập đến một tai họa chưa từng có mà loài người sẽ trải qua, đó là “đại nạn” mà được ghi chép trong các truyền thuyết: trong cơn đại nạn kéo dài nhiều năm, thế giới đã đầy rẫy các loại thiên tai, thảm họa quy mô lớn đã gây ra sự tàn phá vô cùng bi thảm đối với cuộc sống con người. Trong số các biểu hiện của các loại thảm họa, thảm họa được nhiều lời tiên tri mô tả nhất bao gồm chiến tranh và đại dịch, và tàn khốc nhất đối với cuộc sống con người là "đại ôn dịch".

Trong "Ngũ Công Kinh" được lưu truyền rộng rãi trong dân gian đã mô tả khá chi tiết về một "đại dịch" xảy ra từ năm Canh Tý đến năm Giáp Thìn (2020-2024):

Đãn khán thìn niên trung thu nguyệt, gia gia hộ hộ hữu thư trùng; tý sửu chi niên giang biên khởi, tử giả vạn vạn khiếm quan tài. Hồng phấn mỹ nhân lưu huyết tử, bảo châu kim ngân hóa thành hôi; tuy hữu điền viên vô nhân thu, cao lâu đại hạ hóa thành phần; yêu kim y tử nhân hà tại, tổng bị hao bồng bạn khô lâu...”

Tạm dịch:

"Chỉ thấy tháng Trung thu năm Thìn, nhà nhà đầy dòi bọ. Năm Tý Sửu bắt đầu xảy ra bên sông, người chết hàng vạn thiếu quan tài. Mỹ nhân son phấn chảy máu chết, vàng bạc châu báu hóa thành tro. Tuy có ruộng vườn không người lượm, lầu cao nhà lớn hóa thành mồ. Áo tía lưng vàng người đâu mất, cỏ cây bầu bạn với đầu lâu..."

Theo mô tả của "Ngũ Công Kinh", trận "đại dịch" lần thứ nhất khởi phát ở "ven sông" vào "năm Tý", và sẽ xuất hiện hai đợt cao điểm: đợt đầu tiên có thể đã xảy ra vào năm "Sửu", dẫn đến "người chết hàng vạn thiếu quan tài"; và đợt cao điểm thứ hai có thể xảy ra vào "tháng Trung Thu" của "năm Thìn", dẫn đến “nhà nhà đầy giòi bọ." (Bởi vì "thiên cơ bất khả lộ", nên các dự ngôn thường sử dụng những phương thức ẩn ý để diễn tả tương lai. Ví dụ, ở đây sử dụng kết cấu đảo ngược, vì vậy rất khó xác định trình tự thời gian trước khi sự kiện xảy ra.)

Covid 19 bắt nguồn từ Vũ Hán trên quy mô lớn, nó khởi nguồn ở bờ sông Dương Tử năm Canh Tý (2020), hoàn toàn phù hợp với mô tả trong Ngũ Công Kinh. - "Đại ôn dịch" được mô tả trong "Ngũ Công Kinh" nên ám chỉ "Viêm phổi Vũ Hán" (Covid 19).

"Ngũ Công Kinh" cũng mô tả thời kỳ cao điểm của bệnh dịch: “Thế thượng dần mão thìn tị niên, thiên sai ma vương tại tiền, lập bất đãi tử thời tương diên, tảo thời đắc bệnh mộ thời vong”.

Tạm dịch: Vào những năm Dần, Mão, Thìn, Tỵ, Trời sai ma vương xuất hiện, lập tức không cần chờ đợi, sáng mắc bệnh chiều tử vong.

Trong thời kỳ cao điểm, đại dịch ở Trung Quốc dường như đã biến thể nhiều lần, thậm chí có thể đã tiến hóa thành một loại bệnh dịch mới, cực kỳ nguy hiểm, khiến người mắc bệnh “sáng mắc bệnh chiều tử vong”, “chết khắp nơi nhiều không kể xiết”.

Về các triệu chứng của bệnh dịch ở thời kỳ đỉnh điểm, "Ngũ Công Kinh" đã mô tả "trong mắt chảy máu, trong người chảy mủ, trong bụng có giòi” và "Mỹ nhân son phấn chảy máu chết", và " nhà nhà đầy dòi bọ".

Trong “Thái Thượng Động Uyên Thần Chú kinh” của của Đạo gia cũng mô tả là "cơ thể mắc chứng bệnh lở loét ác tính, côn trùng và bệnh phong, mùi máu mủ thối rữa." Có vẻ như lúc đó sẽ xuất hiện một con "giòi" độc khát máu với lực sát thương vô cùng lớn.

Theo lời tiên tri, "Đại ôn dịch" này sẽ tiếp tục cho đến năm 2024, năm Giáp Thìn. Do đó, bất kỳ đỉnh điểm nào của dịch bệnh "Viêm phổi Vũ Hán" xuất hiện ngày nay có lẽ chỉ là đỉnh điểm cục bộ, và đó là phần mở đầu cho đỉnh điểm thực sự của đại dịch trong tương lai. Nói cách khác, ngay cả khi một ngày nào đó "Viêm phổi Vũ Hán" rơi xuống đáy, mọi người vẫn không thể xem nhẹ sự phát triển của bệnh dịch.

Khi "Đại dịch" lên đến đỉnh điểm, nó sẽ tàn phá nghiêm trọng cuộc sống con người trong một thời gian ngắn, dẫn đến dân số của xã hội giảm mạnh (có thể chỉ ở một khu vực), và sau đó sẽ gây ra hai bi kịch xã hội đặc biệt:

Hiện tượng thứ nhất là “ngũ cốc không có người ăn” được mô tả trong “Ngũ Công Kinh”: “Châu ngọc kim ngân hóa thành bụi trần, mặc dù có ruộng nương không có người trồng trọt, nhà kho cao trở thành gò đất”.

Trong Thiểm Tây Thái Bạch sơn Lưu Bá Ôn bia ký” mô tả rằng: “Có lương thực nhưng không có người ăn”, “có quần áo nhưng không có người mặc". Những điều này phù hợp với dự ngôn "Kho đầy gạo trắng chẳng đáng tiền" được mô tả trong tượng thứ 50 của “Thôi Bối Đồ".

Hiện tượng thứ hai là “hổ lang hung hăng đả thương người” được mô tả trong “Ngũ Công Kinh”: “Hổ đốm vàng giống như chó nhà, ngày đêm canh cửa, cắn người, cắn lợn, cừu, hại thiên hạ", "chó vàng từng đàn như chó nhà, ngày đêm tuần tra nhà cửa, trâu bò ăn hết hóa thành cát bụi, rồi hại người";

Trong “Thái thượng động uyên thần chú kinh" cũng mô tả: "Nhâm Dần (2022) Kim, mãnh thú kết bầy xâm". Những điều này giống với mô tả "Sài lang kết bầy đi giữa phố" trong tượng 50 của Thôi Bối Đồ, chúng cũng phù hợp với mô tả "thú quý nhân tiện" ("quý" ám chỉ nhiều, và "tiện" ám chỉ ít).

"Sài lang kết bầy đi giữa phố" trong “Thôi Bối Đồ” tương tự như bi kịch xã hội thứ hai được mô tả ở trên, đồng thời, câu này là một cách chơi chữ, và nó cũng mô tả sự hỗn loạn xã hội do “hổ - những người đứng đầu" trong thời đại này. Câu này cũng lặp lại những gì được mô tả trong lời tiên tri "Thú quý nhân tiện".

Trên thực tế, xét theo những lời tiên tri có liên quan, “đại nạn” đã kéo dài nhiều năm - đặc biệt là “đại dịch” đã gây ra sự hủy diệt vô cùng bi thảm đối với nhân loại. Thiểm Tây Thái Bạch sơn Lưu Bá Ôn bia ký cũng mô tả rằng: “Kẻ nghèo một vạn lưu một ngàn, kẻ giàu một vạn lưu hai ba", bởi vậy mới xuất hiện cảnh tượng thê lương được miêu tả trong dự ngôn trên.

Tuy nhiên, sẽ phân tích ở phần sau, tất cả những kết cục bi thảm này chỉ là sự sắp đặt của lịch sử trong quá khứ, mà sự lựa chọn của con người ngày nay có thể thay đổi vận mệnh của chính họ và thậm chí là cả quỹ đạo của lịch sử.

"Quét sạch gió mây mới thấy trời" cho thấy Trung Quốc sẽ sớm trải qua một sự thay đổi xã hội lớn—đó là sự sụp đổ của ĐCSTQ, và sau đó dịch bệnh sẽ dần dần và thực sự hết.

Dự đoán trong "Thôi Bối Đồ" về thời điểm diễn ra những thay đổi xã hội của Trung Quốc phù hợp với "Kim Lăng tháp bi văn" của Lưu Bá Ôn: Đã dự đoán cảnh tượng gây sốc khi Hồ Cẩm Đào bị sỉ nhục tại Đại hội Đảng Cộng sản toàn quốc lần thứ 20 của Trung Quốc do bất đồng ý kiến, và sau đó ĐCSTQ bước vào diệt vong.

Vậy thì “Thôi Bối Đồ” miêu tả “Hổ đầu nhân” và “Đại ôn dịch” trong cùng một tượng, phải chăng chỉ là sự trùng hợp về thời gian?

2. Nguyên nhân của “Đại ôn dịch” được dự ngôn trong lịch sử

Tượng thứ 50 trong "Thôi Bối Đồ" kết hợp giữa "Hổ đầu nhân" và "đại ôn dịch" trên bề mặt, có vẻ như đó là sự trùng hợp về thời gian trước và sau, mục đích là để cảnh báo tương lai cho con người.

Trên thực tế, xét từ những lời dự ngôn trong lịch sử, dường như có mối quan hệ nhân quả giữa "Hổ đầu nhân" và "Đại ôn dịch".

Theo mô tả trong "Kim Lăng tháp bi văn" của Lưu Bá Ôn, trong đại nạn, "Nhân phùng mãnh hổ nan hồi tỵ": "(người gặp hổ dữ thì khó mà tránh được). Phùng tức là nghênh hợp (gặp gỡ và lòng dạ giống nhau), ý chỉ tiếp thụ, tin tưởng, hay bị nó mê hoặc; “mãnh hổ" chỉ người thuộc tuổi hổ và tập đoàn lợi ích do nó đại biểu, “Mãnh" lại ý chỉ sự bạo cuồng của nó; “nan hồi tỵ" ý chỉ tai kiếp khó thoát. Những người bị “mãnh hổ" kia mê hoặc mà thuận theo dòng đời thì khó thoát khỏi lần đại tai nạn này, cũng chính là nói, “mãnh hổ" mang đến cho người dân tai nạn mang tính huỷ diệt.

Kỳ thực, “Kim Lăng tháp bi văn" ám chỉ nguyên nhân trực tiếp dẫn đến đại tai nạn phát sinh là Giang Trạch Dân (tuổi hổ) tự mình thao túng ĐCSTQ để phát động cuộc bức hại trên quy mô lớn những người tu luyện Pháp Luân Công; đặc biệt hắn đã sử dụng tuyên truyền giả dối phô thiên cái địa, khiến cho thế nhân bị lừa dối mà bị đoạn tuyệt sinh mệnh trong đại tai nạn.

Câu “Tí Sửu chi niên Giang biên khởi" trong “Ngũ Công Kinh", dường như có cùng hàm ý với “Kim Lăng tháp bi văn". Câu này không chỉ mô tả thời gian và địa điểm bắt đầu đại dịch, mà còn nói ra họ của kẻ gây ra lần đại tai nạn mang tính huỷ diệt này: do “Giang" gây ra.

Lý Thuần Phong, một trong hai tác giả của Thôi Bối Đồ, trong một dự ngôn nổi tiếng khác là “Tàng đầu thi", cũng ngầm chỉ ra rằng, hành xử của kẻ cầm quyền kế vị Đặng Tiểu Bình có chữ “Dân" trong tên là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến đại tai nạn.

3. Hàm ý thực sự của cái tên “Thôi Bối Đồ”

Liên quan đến lai lịch của cái tên "Thôi Bối Đồ", người ta thường hay nói là Lý Thuần Phong và Viên Thiên Cang tính toán quốc vận thời Đại Đường, sau khi Lý Thuần Phong bắt đầu tính toán, nó đã vượt ngoài phạm vi đó, một mực dự báo những việc xảy ra hơn 1000 năm sau, cho đến khi Viên Thiên Cang từ phía sau đẩy vào lưng của ông, nói rằng thiên cơ bất khả lộ, Lý Thuần Phong mới chịu thôi. Vậy nên cuốn sách dự ngôn mới có tên “Thôi Bối Đồ.”

Câu chuyện này có thể từng có trong lịch sử. Tuy nhiên, nguồn gốc này có thể không hẳn là hàm nghĩa thực sự của cái tên "Thôi Bối Đồ".

Kỳ thực, Lý Thuần Phong và Viên Thiên Cang đều là những người tu Đạo, trong Thôi Bối Đồ, họ đã dùng một khái niệm thời không thường hay thấy trong dự ngôn và giới tu luyện - tức lịch sử nhân loại đã lặp lại nhiều lần.

Tượng đầu tiên của Thôi Bối Đồ nói “Nhật nguyệt tuần hoàn, chu nhi phục thủy.” (Nhật nguyệt tuần hoàn, lặp lại chu kỳ); trong tượng thứ 6 có nói: “nhất âm nhất dương, vô thủy vô chung; chung giả tự chung, thủy giả tự thủy” (một âm một dương, không khởi đầu, không kết thúc, thứ cần kết thúc tự kết thúc, thứ cần khởi đầu tự khởi đầu). “Nhật nguyệt" và “âm dương" đều tượng trưng cho lịch sử, chỉ lịch sử nhân loại lặp đi lặp lại, tuần hoàn qua lại.

Tượng đầu tiên của Thôi Bối Đồ cũng nói rằng "Ngộ đắc tuần hoàn chân đế tại; Thí ư Đường hậu luận nguyên cơ" (Ngộ được chân lý tuần hoàn; Thử luận nguyên cơ từ sau thời Đường), có nghĩa là các nhà tiên tri đã ngộ ra chân lý lịch sử nhân loại là tuần hoàn, họ cố gắng đem quá khứ của lịch sử mà họ nhìn thấy (tức là lịch sử thời tiền sử) mà miêu tả ra, từ đó suy ra tương lai của giai đoạn lịch sử này bắt đầu từ thời nhà Đường - từ "bối" (tức là quá khứ) mà suy toán ra vị lai (tương lai chưa xảy ra). Đây có thể là ý nghĩa thực sự của cái tên Thôi Bối Đồ.

Điều này được thể hiện trong một số dự ngôn lịch sử nổi tiếng khác của Trung Quốc.

Ví dụ: Tác phẩm “Càn khôn vạn niên ca" của Khương Tử Nha nói, “Ta nay chỉ tính vạn năm cuối, bác phục tuần hoàn lý vô cùng”: Bác phục là hai quẻ ở trong Kinh Dịch. Khôn hạ cấn thượng là quẻ bác, biểu thị âm thịnh dương suy; Chấn hạ khôn thượng là quẻ phục, biểu thị âm cực mà dương phục. “Bác phục tuần hoàn" biểu thị lịch sử tuần hoàn lặp đi lặp lại. "Mã tiền khóa" của Gia Cát Lượng nói: "Tiền cổ hậu kim, kỳ đạo vô cùng" - lịch sử thời tiền cổ lại tái hiện thời sau, tức ngày nay và tương lai, tuần hoàn lặp lại.

“Hoàng Bách thiền sư thi” nói: “Nhật nguyệt thôi thiên tự chuyển luân”: “Nhật nguyệt” giống như lịch sử, miêu tả lịch sử như bánh xe quay tuần hoàn lặp lại...

Cũng chính là nói, những điều trong tương được các nhà tiên tri dự ngôn, có một bộ phận (hoặc thậm chí toàn bộ) có thể là quá khứ của lịch sử mà họ đã nhìn thấy.

Bức tranh "Thánh Michael đánh bại Satan" do Raphael vẽ năm 1518, sơn dầu trên ván gỗ, 268×160 cm, nằm trong bộ sưu tập của Bảo tàng Louvre, Paris. (Phạm vi công cộng)

Dự ngôn phương Tây “Kinh Thánh - Khải huyền" cũng ẩn ý sử dụng quan niệm thời không này, đã miêu tả sự kiện “đại tai nạn" xảy ra vào thời kỳ cuối lịch sử của hai thời kỳ cách nhau 1000 năm.

Tác giả cuốn sách "Kinh Thánh - Khải Huyền" đã mô tả chi tiết về "đại tai nạn" và “Thánh nhân cứu thế" xảy ra vào cuối thời kỳ "1000 năm" trước bao gồm cả việc Satan bị Đức Chúa Trời bắt trói và ném xuống hố không đáy, “khiến hắn không còn mê hoặc các quốc gia nữa". (Lưu ý: “1000 năm” ở đây đề cập đến 1000 năm trong thời gian và không gian nơi Chúa cư ngụ, có thể là một khoảng thời gian rất dài đối với thời gian và không gian của nhân loại.)

Nhưng khi tác giả của “Kinh Thánh - Khải Huyền" mô tả giai đoạn lịch sử này sau "1000 năm", sau khi Sa-tan được thả ra, hắn ta chỉ là thực hiện quá trình lịch sử lặp đi lặp lại - đó là Sa-tan "mê hoặc các quốc gia trên đất" và sau đó tập trung trên mô tả chương mới của lịch sử tiếp theo.

Trong chương mới này của lịch sử, Satan sẽ bị Chúa tiêu diệt hoàn toàn, bị "ném xuống hồ lửa và lưu huỳnh", "cho đến mãi mãi". Các học giả nghiên cứu "Kinh Thánh" gọi đây là "trận chiến cuối cùng."

Nói cách khác, lịch sử của thời kỳ này không còn chỉ là sự lặp lại đơn thuần mà còn sẽ hé lộ một chương mới. Vậy tại sao thời kỳ lịch sử này lại sẽ xuất hiện một chương mới?

4. Biến số của lịch sử

Trên thực tế, rất nhiều dự ngôn nổi tiếng của Trung Quốc và nước ngoài mô tả rằng trong trận “đại tai nạn”, một vị “Thánh nhân” sẽ xuất thế để cứu độ thế nhân và sẽ mở ra một kỷ nguyên mới trong lịch sử.

Ví dụ, trong những dự ngôn nổi tiếng của phương Đông như "Thối Bối Đồ", "Mã Tiền Khóa" của Gia Cát Lượng, "Kim Lăng tháp bi văn" và "Thiêu Bính Ca" của Lưu Bá Ôn, "Hoa Mai Thi" của Thiệu Ung, "Tàng Đầu Thi" của Lý Thuần Phong, "Cách Am Di Lục của Nam Sư Cổ, v.v. đều từ các góc độ khác nhau mà đưa ra mô tả về vị “Thánh nhân".

Mà trong dự ngôn Thần truyền trong lịch sử, dự ngôn bên Phật gia “Ngũ Công Kinh" mô tả sự kết thúc của thời kỳ lịch sử này là “ba vạn bảy nghìn bảy trăm năm là mạt kiếp", “những năm mạt kiếp thay đổi càn khôn", Thánh nhân “Minh Vương" sẽ “cải hoàn càn khôn". Dự ngôn của Đạo gia “Thái Thượng Động Uyên Thần Chú kinh" gọi thời kỳ cuối của lịch sử này là “kiếp tận", Thánh nhân “Chân quân" sẽ “làm sống lại Thiên Địa"; “Thánh Kinh - Khải Huyền" cũng biểu thị Chúa Sáng Thế “canh tân hết thảy".

Cũng chính là nói, sau giai đoạn lịch sử này, toàn bộ thiên vũ sẽ được hoàn toàn canh tân, và lịch sử sẽ mở ra một chương mới. Vì vậy, phần kết thúc của giai đoạn lịch sử này sẽ không đơn giản là lặp lại quá trình lịch sử trước đó.

Không chỉ vậy, tất cả những dự ngôn liên quan này đều mô tả kết quả bi thảm do “đại tai nạn” mang lại, đồng thời đưa ra những báo hiệu quan trọng làm sao để tránh khỏi tai họa: “Thánh nhân” sẽ cứu thế giới khỏi cơn nguy nan này, bao gồm những người có đức tin và người lương thiện cuối cùng sẽ được đắc cứu, và bước vào một kỷ nguyên mới trong lịch sử, mà trong “đại tai nạn”, chỉ có những kẻ không có đức tin và kẻ ác mới bị đào thải.

Cũng chính là nói, trong “đại tai nạn” mang tính huỷ diệt này, sự lựa chọn của thế nhân có thể cải biến quỹ tích của lịch sử.

Kỳ thật, nếu chúng ta so sánh các sự kiện lịch sử đã xảy ra trong lịch sử Trung Quốc với các dự ngôn trong lịch sử, chúng ta sẽ thấy rằng các sự kiện lịch sử xảy ra trong lịch sử Trung Quốc trước năm 2000 hầu như giống với tất cả các dự ngôn. Tuy nhiên, bắt đầu từ năm 2000, một số sự kiện tai họa đã hoàn toàn khác với những những gì được các dự ngôn mô tả trong thời kỳ mạt kiếp.

Ví dụ, "bệnh dịch Sars" năm 2003 và trận lụt (sóng thần) năm 2004 không mang lại thiệt hại nặng nề về người cho Trung Quốc như trong dự ngôn, xung đột quân sự được dự đoán vào năm 2018 ở Trung Quốc đã chuyển thành xung đột thương mại, bởi vậy mà có thể khiến các yếu tố dẫn đến Thế chiến III đã được thay đổi hoặc thậm chí được loại trừ...

Theo mô tả của “Ngũ công Kinh”, “Thái thượng động uyên thần chú kinh” và tất cả những dự ngôn trong lịch sử có liên quan, những đại tai nạn này đã được cải biến, là vì vào thời kỳ mạt này “Thánh nhân” đang truyền Pháp, để một số tai hoạ lớn trong dự ngôn đã được giảm nhẹ hoặc loại bỏ.

Lời kết

Từ nhiều dự ngôn trên thế giới mà xét, lịch sử nhân loại dường như đã đi đến thời khắc mấu chốt nhất - màn cuối của vở kịch lớn của lịch sử này sắp diễn ra. Tuy nhiên, trong an bài trước đây của lịch sử, kết thúc của màn kịch này là vô cùng bi thảm, và để lại những nuối tiếc khắc cốt ghi tâm: thế nhân vì chịu sự mê hoặc của Satan (Khải huyền) hay Mãnh hổ (Kim Lăng tháp bi văn) mà không còn đức tin, mà hành ác, dẫn đến bị đào thải trong “đại tai nạn", bị huỷ diệt đến mức 10 người chỉ còn 1.

Tuy nhiên, khi lịch sử đã an bài đại tai nạn và đại đào thải thì cũng đồng thời an bài cách để tránh khỏi tai nạn và đào thải. Trong thời khắc cuối cùng của vở kịch lớn của lịch sử này, hết thảy sinh mệnh đều được ban cho cơ duyên để lựa chọn và quyết định vận mệnh tương lai của chính mình. Biện pháp duy nhất để một sinh mệnh muốn cải biến kết cục bi thảm đã được an bài trong quá khứ, bình an vượt qua tai nạn và từ đó tiến nhập vào kỷ nguyên mới, đó chính là lựa chọn đức tin và thiện lương.

Một số độc giả có thể không tin vào dự ngôn cũng như những sự việc mà các dự ngôn mô tả sẽ phát sinh. Nhưng dù thế nào đi nữa, trước tình hình “đại dịch” đang xảy ra như hiện nay, vào thời điểm quan trọng này, một câu nói của người phương Đông có thể giúp mọi người được thọ ích: “Thà rằng tin là có, còn hơn tin là không có”.

Hãy bình tâm suy nghĩ, đứng trước sự lựa chọn thiện ác, sinh tử, hà cớ gì phải đưa ra lựa chọn đánh cược mạng sống quý giá của mình?

Nhâm Tĩnh Tư - Epochtimes
Lý Ngọc biên dịch



BÀI CHỌN LỌC

"Thôi Bối Đồ" đã dự đoán cái chết của Giang Trạch Dân và thảm kịch của xã hội Trung Quốc do dịch bệnh gây ra