Tu sĩ Phật giáo là gì? Thế nào là tu sĩ? Họ có nguyên tắc sống thế nào?

Giúp NTDVN sửa lỗi

Bài viết giải thích một số thuật ngữ trong Phật giáo được người dùng Internet tìm kiếm nhiều trong thời gian gần đây, đó là: Tu sĩ là gì?

Tu sĩ là gì?

Tu sĩ là người tu dưỡng tôn giáo khổ hạnh, sống một mình hoặc với một nhóm các thầy tu khác trong tu viện. Thầy tu có thể là người cống hiến cuộc đời mình để phụng sự chúng sinh hoặc là một người tu hành khổ hạnh tránh xa trần thế để sống cuộc sống cầu nguyện và chiêm nghiệm cuộc đời.

Dưới đây là một số hình thức tu sĩ trong các tôn giáo khác nhau:

Phật giáo

    • Tăng ni: Chỉ chung cho các tu sĩ, bao gồm cả nam (tăng) và nữ (ni).
    • : Thường được dùng để gọi các tăng ni.

Thiên Chúa giáo

    • Linh mục: Người được thụ phong làm linh mục để cử hành các bí tích và hướng dẫn giáo dân.
    • Tu sĩ: Những người sống trong các dòng tu và tuân theo các lời khấn như lời khấn vâng phục, khó nghèo, và khiết tịnh.

Hồi giáo

    • Imam: Người lãnh đạo cộng đồng trong các buổi cầu nguyện.
    • Sheikh: Người có học vấn sâu rộng về Hồi giáo và có thể hướng dẫn người khác về tôn giáo.

Ấn Độ giáo

    • Swami: Một vị thầy tâm linh hoặc tu sĩ trong các dòng tu của Ấn Độ giáo.
    • Sannyasin: Người từ bỏ đời sống gia đình và vật chất để sống cuộc đời tu hành khổ hạnh.

Các tu sĩ thường được kính trọng trong xã hội vì sự cống hiến và hi sinh của họ cho sự phát triển tinh thần và đạo đức của cộng đồng.

Tóm lại, tu sĩ là những người tu dưỡng tôn giáo khổ hạnh, sống một mình hoặc với một nhóm các tu sĩ khác trong tu viện. Họ có thể là những người cống hiến cuộc đời mình để phụng sự chúng sinh hoặc là những người tu hành khổ hạnh tránh xa trần thế để sống cuộc sống cầu nguyện và chiêm nghiệm cuộc đời.

Tu sĩ Phật Giáo là gì?
(Ảnh pixabay)

Tu sĩ Phật giáo là ai?

Tu sĩ Phật giáo là những người nam (tăng) hoặc nữ (ni) đã quyết định từ bỏ cuộc sống thế tục để sống một cuộc đời tu hành theo giáo lý của Đức Phật. Họ thực hành các nguyên tắc đạo đức và nghi lễ tôn giáo với mục tiêu chính là đạt được giác ngộ và giải thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử (samsara). Dưới đây là một số điểm chính về tu sĩ Phật giáo:

Những người tu hành trong Phật giáo thường được gọi là người xuất gia, tức là rời bỏ cuộc sống gia đình để theo đuổi con đường tu hành. Họ thường gia nhập vào các tăng đoàn, tu viện để học tập giáo lý và tu hành.

Cuộc sống của họ thường là đơn độc, xa lánh thế sự và sống một cuộc sống nghèo khó và độc thân trong khiết tịnh. Công việc chính của họ là nghiên cứu giáo lý, cầu nguyện, truyền đạo và phổ độ chúng sinh.

Tu sĩ khác cư sĩ như thế nào?

Tu sĩ và cư sĩ là hai khái niệm trong Phật giáo, nhưng có những khác biệt về vai trò và nhiệm vụ của mỗi người. Dưới đây là một số điểm khác biệt:

  • Tu sĩ: là người từ bỏ nếp sống thế tục, xuất gia và khép mình trong nếp sống đạo đức và hành trì theo pháp môn đã được Đức Phật thuyết định.
  • Cư sĩ: là người quy y Phật, quy y Pháp và quy y chúng Tăng, nhưng vẫn có thể sống ở đời thường. Cư sĩ cần thọ trì năm giới (không sát sanh, không trộm cắp, không tà dâm, không vọng ngữ và không uống rượu) và tu học các thiện pháp.

Tu sĩ Phật giáo có những quy tắc đạo đức nào?

Người tu sĩ Phật giáo tuân theo một số quy tắc đạo đức cụ thể để hướng đến sự giác ngộ và hạnh phúc. Dưới đây là một số quy tắc đạo đức quan trọng của họ:

  1. Ngũ giới: Ngũ giới là nền tảng của đạo đức Phật giáo và bao gồm năm quy tắc căn bản mà người tu sĩ phải tuân thủ. Đó là không giết, không ăn trộm, không gian dâm, không nói dối và không uống rượu.
  2. Thập thiện: Thập thiện là một tập hợp các hành vi tốt và đạo đức cao hơn mà người tu sĩ Phật giáo cố gắng tuân thủ. Đây bao gồm việc không gian dối, không nói xấu người khác, không ghen tuông, không tức giận, không tham lam, không lo lắng, không phê phán, không bất công, không tự mãn và không mê muội.
  3. Giúp đời lợi người: Người tu sĩ Phật giáo luôn cố gắng giúp đỡ người khác và mang lại lợi ích cho xã hội. Họ có trách nhiệm giúp đỡ và chia sẻ yêu thương với mọi người xung quanh, không chỉ trong cộng đồng Phật giáo mà còn trong xã hội rộng lớn.
  4. Bát nhã không tuệ: Bát nhã không tuệ là một khái niệm quan trọng trong Phật giáo, đề cập đến việc sử dụng trí tuệ và lòng từ bi để đạt được giải thoát. Điều này bao gồm việc không bị ái, không bị dục, không bị sân, không bị si, không bị tưởng, không bị tâm, không bị tư và không bị tâm.

Đây chỉ là một số quy tắc đạo đức cơ bản của người tu sĩ Phật giáo. Đạo đức Phật giáo rất phong phú và sâu sắc, và có thể được khám phá và hiểu rõ hơn thông qua việc nghiên cứu và tu học Phật pháp.

Tu sĩ phật giáo có những bậc thang hay cấp bậc khác nhau không?

Trong Phật giáo có các bậc thang hay cấp bậc khác nhau cho tu sĩ. Các cấp bậc này thể hiện sự tiến bộ và độ cao trong tu hành và đạo đức của mỗi người. Dưới đây là một số cấp bậc phổ biến trong Phật giáo:

  1. Đại đức (Bhadanta): Đây là một cấp bậc cao trong Phật giáo, thường được sử dụng để chỉ các bậc cao tăng, và vị Tăng thống.
  2. Thượng tọa (Sthavira – Thera): Đây là một cấp bậc trưởng lão, có tuổi hạ cao và vị trí cao trong Tăng chúng. Thường là vị giảng dạy Phật pháp.
  3. Hòa thượng (Upadhyaya – Upajjhaya): Đây là một cấp bậc đại trưởng lão trí tuệ và đức độ cao ngời. Thường được gọi là Thân giáo sư, Lực sinh hoặc Y chỉ sư. Hòa thượng có vai trò quan trọng trong việc dạy dỗ và hướng dẫn các tu sĩ trẻ.

Ngoài ra, cấp bậc trong Phật giáo cũng áp dụng cho tu sĩ nữ (ni bộ). Ví dụ, vị nữ xuất gia thụ giới tỳ kheo ni được gọi là Sư cô, sau đó là Ni sư và Sư bà.

Hòa thượng tu thiền
Hòa thượng tu thiền. (Ảnh: Pixabay)

Những quy tắc và nguyên tắc sống của tu sĩ

Tu sĩ trong Phật giáo tuân theo một số quy tắc và nguyên tắc sống nhằm đạt được sự giải thoát và giúp đỡ chúng sinh. Dưới đây là một số quy tắc và nguyên tắc sống của họ:

Giới luật

Họ tuân thủ ba giới luật, bao gồm:

    • Giới không giết: Không giết sinh vật sống và không gây tổn hại đến sự sống của người khác.
    • Giới không lấy: Không lấy cắp hoặc sở hữu những vật phẩm không thuộc sở hữu của mình.
    • Giới không gian dâm: Không thực hiện các hành vi tình dục và không sử dụng tình dục để thỏa mãn thân thể.

Giới ăn uống

Tu sĩ tuân thủ quy tắc ăn uống để duy trì sức khỏe và tinh thần trong quá trình tu hành. Một số quy tắc ăn uống bao gồm:

    • Ăn chay: Thường ăn chay, tức là không ăn thịt và các sản phẩm từ động vật.
    • Ăn một bữa một ngày: Thường chỉ ăn một bữa duy nhất vào buổi sáng và không ăn từ trưa đến sáng hôm sau.
    • Ăn ít: Ăn ít để kiểm soát nhu cầu thể chất và tập trung vào tu hành.

Tu tập

Họ dành thời gian hàng ngày để tu tập và rèn luyện tinh thần. Các hoạt động tu tập bao gồm:

    • Thiền: Họ thường thực hành thiền để tĩnh tâm, làm sáng tỏ tâm trí và đạt được sự giải thoát.
    • Đọc kinh: Họ đọc và nghiên cứu các kinh điển Phật giáo để hiểu sâu hơn về lý thuyết và phương pháp tu hành.

Từ thiện

Tu sĩ thực hiện các hành động từ thiện để giúp đỡ chúng sinh và giảm bớt khổ đau trong thế gian. Các hành động từ thiện bao gồm:

    • Từ bi: Họ thể hiện lòng từ bi và sẵn lòng giúp đỡ người khác trong khó khăn.
    • Cứu trợ: Họ tham gia vào các hoạt động cứu trợ và cung cấp sự hỗ trợ cho những người cần giúp đỡ.

Tuy nhiên, quy tắc và nguyên tắc sống của họ trong Phật giáo có thể khác nhau tùy theo truyền thống và phái Phật giáo cụ thể. Do đó, tu sĩ nên tuân thủ quy tắc và nguyên tắc sống được quy định bởi truyền thống và giáo phái mà họ tuân theo.

NTD Việt Nam hy vọng bài viết trên đã trả lời cho câu hỏi: Tu sĩ là gì?

Xem thêm:



BÀI CHỌN LỌC

Tu sĩ Phật giáo là gì? Thế nào là tu sĩ? Họ có nguyên tắc sống thế nào?