‘Bác sĩ không phải là Thượng Đế - Con gái của chúng ta chính là bằng chứng’: Cô bé bị liệt học cách đi lại lần nữa

Giúp NTDVN sửa lỗi

Đó là một đêm dài và đen tối nhất đối với Margaret Bentos-Pereira. Cô cảm thấy rất đau đớn khi phải chờ đợi ở bệnh viện trong lúc bác sĩ đang làm các xét nghiệm để tìm ra vấn đề gì đã xảy ra với con gái của cô. Trong những giờ phút dài vô tận đó, cô không hề biết rằng sắp có một cuộc hành trình đáng kinh ngạc phía trước muốn thử thách niềm tin và sự kiên cường của vợ chồng cô.

Natalie khi đó chỉ mới 11 tuổi, cuộc sống của cô bé vốn đang rất vô tư, đầy nắng ấm ở Nam Carolina, thì bất ngờ bị gián đoạn bởi một ca cấp cứu. Thức dậy vào giữa tháng 1/2017 với cơn đau giữa hai vai, cô bé đã nghỉ học ở trường như thường lệ. Cô bé tưởng rằng cơn đau là do mình đã ngủ sai tư thế, và cảm giác khó chịu này sẽ nhanh biến mất thôi. Thế nhưng, cô bé đã lầm khi nghĩ như vậy

Natalie, hiện 16 tuổi, nói với The Epoch Times trong một cuộc phỏng vấn rằng: “Cơn đau trở nên tồi tệ hơn trong suốt ngày học ở trường. Sau cùng thì chân tôi bắt đầu tê cứng. Thành thật mà nói, tôi không biết chuyện gì đang xảy ra. Tất nhiên bố mẹ tôi đã vô cùng lo lắng”.

Natalie với bố mẹ cô bé, Gerardo và Margaret. (Được sự cho phép của Margaret Bentos-Pereira)
Natalie với bố mẹ cô bé, Gerardo và Margaret. (Được sự cho phép của Margaret Bentos-Pereira)

Anh Gerardo đang nắm tay Natalie trong bệnh viện. (Được sự cho phép của Margaret Bentos-Pereira)Anh Gerardo đang nắm tay Natalie trong bệnh viện. (Được sự cho phép của Margaret Bentos-Pereira)

Sau khi cô con gái trở về nhà trong tình trạng đau đớn ngày càng tăng, vợ chồng Margaret đã đưa cô bé đến phòng cấp cứu. Margaret, 42 tuổi, là một trợ lý giảng dạy, còn chồng của cô, anh Gerardo, 40 tuổi, là nhân viên làm việc cho Spectrum Communications.

Margaret nói rằng các bác sĩ đã phải vật lộn để xác định chính xác vấn đề đang xảy ra với cô bé.

Cô nói: “Các bác sĩ không thể giải thích nguyên nhân tại sao điều này lại xảy ra. Đêm đó đối với chúng tôi là quá dài. Họ đã kiểm tra hết thử nghiệm này đến thử nghiệm khác sau khi [con bé] được chuyển đến bệnh viện dành cho trẻ em ở gần đó".

Sau khi tiến hành gõ nhẹ vào cột sống, các bác sĩ phát hiện Natalie đã bị đột quỵ cột sống. Đó là lúc mà Margaret và Gerardo phải nhận một tin tồi tệ nhất trong cuộc đời của họ.

Cô Margaret nhớ lại: “Các bác sĩ nói với chúng tôi rằng con bé sẽ không thể bước đi lại được nữa. Tôi và chồng tôi hoàn toàn rơi vào tình trạng bối rối hoang mang. Chúng tôi lúc đó không thể chú tâm tập trung vào những việc khác được nữa. Việc phải sống một cuộc sống mới này là một cú sốc hoàn toàn đối với chúng tôi. Làm thế nào mà điều này lại xảy ra với đứa trẻ 11 tuổi khỏe mạnh của chúng tôi chứ? Các bác sĩ đã không thể tìm ra nguyên nhân, và họ nói với chúng tôi rằng chúng tôi có thể [sẽ] không bao giờ biết được”.

(Được sự cho phép của Margaret Bentos-Pereira)
(Được sự cho phép của Margaret Bentos-Pereira)

Đối với bản thân Natalie, việc tiếp nhận tin rằng mình đã bị liệt từ ngực trở xuống, thì lại hoàn toàn khác. Natalie nói rằng mình còn quá trẻ và cô bé "không biết điều đó (việc mình bị liệt) có ý nghĩa gì" đối với cô bé. Có lẽ chính nhờ sự hồn nhiên ấy, cộng với một tinh thần mạnh mẽ và niềm tin vững vàng, đã gieo mầm hy vọng cho gia đình Bentos-Pereira trẻ tuổi này.

Margaret mô tả cách cô và anh Gerardo đã giữ kín chẩn đoán đánh giá của các bác sĩ với con gái của họ: “Vì phần lớn thời gian của chúng tôi luôn ở bên Natalie nên chúng tôi luôn tỏ ra kiên cường. Chúng tôi không muốn con bé biết rằng các bác sĩ đã nói rằng con bé sẽ không thể đi lại được nữa. Chúng tôi không muốn con bé từ bỏ việc cố gắng cải thiện tình trạng của bản thân”.

“Chồng tôi luôn nói với các bác sĩ, con gái tôi sẽ chứng minh được rằng các bác sĩ đã sai. Chắc hẳn họ đã nghĩ chúng tôi mất trí rồi”.

Và cuối cùng, niềm tin của hai vợ chồng Margaret và cô con gái Natalie đã được đền đáp. Bất chấp chẩn đoán đánh giá của các bác sĩ, cô gái trẻ có quyết tâm này đã một lần nữa có thể bước đi trên đôi chân của mình. Sau khi trở nên thiếu kiên nhẫn và thực hiện phục hồi chức năng trong một tháng tại Viện Kennedy Krieger ở Baltimore, Maryland, cô bé Natalie đã quay trở lại việc học đi bộ với sự hỗ trợ của khung tập đi.

(Được sự cho phép của Margaret Bentos-Pereira)
(Được sự cho phép của Margaret Bentos-Pereira)

Ở thời điểm hiện tại, cô bé đang nỗ lực hồi phục sức lực từng ngày.

Natalie nói: “Tôi hiện đang cố gắng thực hiện nhiều bước đi hơn mà không cần trợ giúp. Để làm được điều đó cần rất nhiều sự tập trung. Tinh thần của tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều".

Hiện đang là học sinh năm hai tại Trường Trung học Northwestern ở Rock Hill, Natalie kể về hành trình cá nhân của mình sau cuộc chẩn đoán định mệnh đó.

Cô bé nói: “Tôi không biết điều gì vào thời điểm đó, nhưng các bác sĩ đã nói với cha mẹ tôi rằng tôi sẽ không đi lại được nữa. Cha mẹ tôi không tin vào điều đó và đã đặt niềm tin vào tôi. Tôi đã thực hiện phục hồi chức năng trong nhiều giờ một ngày, việc này khiến tôi vui vẻ với các trò chơi và các hoạt động cũng như giờ nghỉ giữa buổi. Tôi tất nhiên đã trải qua những ngày đầy thử thách trong suốt quá trình, như là cảm thấy không có động lực [cố gắng], thế nhưng [tôi] luôn được gia đình nâng đỡ”.

“Cha mẹ tôi và vật lý trị liệu đã [giúp sức] thúc đẩy tôi [tiến lên]. Tôi sẽ không đạt được tiến bộ như ngày hôm nay nếu không nhờ có họ. Vì vậy, lời khuyên của tôi là, hãy chiến đấu vì bản thân mình và đừng bỏ cuộc”.

(Được sự cho phép của Margaret Bentos-Pereira)
(Được sự cho phép của Margaret Bentos-Pereira)
Natalie trong trang phục Halloween năm 2021. Cô bé muốn trở thành một y tá của NICU. (Được sự cho phép của Margaret Bentos-Pereira)
Natalie trong trang phục Halloween năm 2021. Cô bé muốn trở thành một y tá của NICU. (Được sự cho phép của Margaret Bentos-Pereira)

Đối với Margaret, tất cả những điều này đã cho cô một bài học cuộc sống rất quan trọng. Cô nói rằng: “Các bác sĩ không phải là Thượng đế. Họ cũng là con người như tất cả chúng ta. Họ mắc sai lầm và họ không thể nói trước được tương lai sẽ ra sao. Đừng bao giờ từ bỏ việc cố gắng cải thiện tình trạng của bản thân mình hoặc của con bạn".

Cách nhìn quả cảm của cặp cha mẹ kiên cường này chắc chắn đã ảnh hưởng đến Natalie, giúp cô bé luôn đặt ra cho mình những mục tiêu rõ ràng bất chấp mọi khó khăn. Cô bé chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ cuộc.

Natalie nói: “Chấn thương của tôi chắc chắn đã thay đổi nhiều thứ trong cuộc đời tôi, nhưng nó không ngăn cản được tôi làm những gì tôi muốn, và tôi cũng sẽ không để điều đó xảy ra trong tương lai. Mục tiêu của tôi là tốt nghiệp trung học và học tiếp lên trường cao đẳng và trở thành một y tá của NICU [NICU - bộ phận chăm sóc đặc biệt dành cho trẻ sơ sinh ở bệnh viện]”.

“Tôi không có bất kỳ triết lý sống nào để xử lý những thách thức mà tôi phải đối mặt. Tôi chỉ xử lý các vấn đề hàng ngày khi chúng xảy đến [thay vì lo lắng về tương lai]”.

Thanh Tâm
Theo The Epoch Times



BÀI CHỌN LỌC

‘Bác sĩ không phải là Thượng Đế - Con gái của chúng ta chính là bằng chứng’: Cô bé bị liệt học cách đi lại lần nữa